Bầu trời cao và xanh, trong vắt không một gợn mây.
Hai cô gái được sắp xếp gặp nhau ở một quán trà.
Ân Hoán dẫn vợ mình tới trước, Đàm Hi tới ngay sau đó.
Bốn mắt nhìn nhau, Đàm Hi vừa liếc mắt đã nhận được người, mà Sầm Uất Nhiên cũng y như thế.
“Không khéo không thành sách.”
“Đúng là có duyên phận.”
Hai người đã từng gặp nhau thoáng qua trước cửa quán lẩu Dư Béo rồi.
Nhìn hai người thân thuộc với nhau như thế, Ân Hoán cũng đần cả mặt luôn.
“Đi vào rồi hãy nói chứ?”
“Mời.”
Trong lúc Ân Hoán mơ màng sắp ngủ quên, ngáp không biết đến bao nhiêu lần thì cửa phòng liền mở ra, hai cô gái sóng bước đi ra.
Một người mặt mũi tươi cười, một người thì vẻ mặt sáng rỡ.
“Uất Nhiên, rất vui khi được biết chị.”
“Chị cũng thế, Hi Hi.”
Hai tay bắt lấy nhau, trăm miệng một lời, “Hợp tác vui vẻ.”
Nhìn theo bóng dáng Đàm Hi rời đi, Ân Hoán lại bắt đầu nhảy nhót.
“Vợ ơi, vợ à, hai người nói chuyện gì thế?”
“Hỏi lắm thế làm gì? Mau đi tính tiền đi.”
Cười khì khì hai tiếng rồi chạy đi tính tiền, trong bụng lại tính toán sẽ tranh thủ thời gian đi chơi thêm chút nữa, gần đây hắn có vẻ rất hên.
Có ai chê tiền nhiều đâu chứ.
Trả tiền xong, hai người rời đi, Ân Hoán duỗi tay ôm cô, cười vừa lưu manh vừa vô lại, Sầm Uất Nhiên không nhịn nổi, đẩy hắn ra liên tục.
Nhưng chẳng bao lâu hắn lại dán sát vào, lặp đi lặp lại mấy lần, cô cũng chẳng thèm tranh cãi nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866535/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.