Có người có kinh nghiệm liền nói ra nửa câu kia.
“Là ly rượu đó...”
Cả căn phòng lâm vào yên tĩnh, ánh mắt của mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Tần Thiên Lâm, rồi sau đó chuyển sang phía cậu chủ Vương kia.
“Bay bay... Ha ha... Tôi muốn bay...” Cả một phòng lớn như thế mà chỉ có tiếng cười điên khùng của cô gái, không biết khi nào, mọi thiết bị âm thanh đã bị tắt hết.
“Anh Vương.” Tần Thiên Lâm lạnh nhạt nói, “Anh không nghĩ là anh nên có lời giải thích gì đó với tôi sao?”
Người trong giới đều biết, nơi có mặt cậu chủ Tần không bao giờ được xuất hiện hai thứ, một là súng, một cái khác chính là thuốc phiện!
Rõ ràng là Vương Luân đang tìm chết rồi!
“Tôi... tôi không rõ lắm... Tất cả là do con đĩ này tự làm, không liên quan gì tới tôi!”
“Phá hỏng quy củ thì phải chịu trừng phạt, đúng không?”
“Cậu Tần, cậu tha cho tôi đi, tôi... thật sự không biết mà!”
“Người do anh mang tới, xảy ra chuyện thì cũng nên hỏi thăm từ anh, hiểu không?”
Tần Thiên Lâm đứng lên, sửa sang lại ống tay áo: “Quy củ cũ, mười bình rượu xái hoặc gặp nhau trong cục cảnh sát, anh tự chọn đi.”
Vương Luân thật sự chỉ muốn chết cho xong, trên thực tế, hắn cũng chẳng cách cái chết bao xa nữa.
Uống hết mười bình rượi xái, nếu gặp may thì sẽ chỉ thủng dạ dày, xui xẻo hơn sẽ trúng độc cồn, lập tức rơi vào trạng thái sốc.
Dù sao, hắn cũng không phải kẻ đầu tiên phải làm theo quy định này, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866532/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.