Hạ Trúc Linh không biết bản thân mình đã nằm hôn mê bao nhiêu lâu, đến lúc tỉnh lại thì đập vào mắt cô là trần nhà trắng xóa. Đầu óc vẫn còn chút váng vất, thân thể mệt mỏi chậm rãi muốn ngồi dậy.
“Em tỉnh rồi!”
Triệu Dịch Quân đang ngồi bên cạnh giường lập tức choàng tỉnh. Anh vẫn ở đây không rời từ lúc đưa vào phòng bệnh. Triệu Dịch Quân vội vàng nâng đầu giường, lấy thêm chiếc gối kê sau lưng cô.
“Em có thấy khó chịu ở chỗ nào không?”
Hạ Trúc Linh lắc đầu, đôi môi hơi mím lại gương mặt có chút xanh xao. Cô định thần thì phát hiện ở đây là bệnh viện, cô còn nhớ là lúc đó mình đã tối tăm mặt mũi cứ như thế mà ngất xỉu.
Triệu Dịch Quân lấy một cốc nước ấm đút từng muỗng cho cô, anh nhẹ giọng dỗ dành.
“Uống một ít nước cho thông cổ họng, anh vừa nhắn tin cho mẹ. Chút nữa mẹ sẽ mang cháo vào cho em.”
Lúc Triệu phu nhân biết tin con trai con dâu bảo bối của mình bị đánh bom tập kích thì sợ như muốn ngất xỉu, đến lúc biết tin con dâu không sao hơn nữa còn có thai thì lại khóc lóc vui mừng.
Triệu phu nhân muốn vào thăm con dâu ngay lập tức, Triệu Dịch Thần phải nói rằng chị dâu chưa tỉnh. Khuyên bà nên đi nấu gì đó để bồi bổ sức khỏe cho chị dâu thì bà mới chịu thôi.
Bà vừa hầm canh gà cho con dâu vừa mắng mỏ hung thủ.
“Em không muốn ăn.” Giờ miệng cô đắng ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-ca-koi/3618587/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.