Từ nụ hôn tối hôm đó có cái gì lặng lẽ đâm chồi nảy lộc trong lòng Hạ Trúc Linh. Cô không còn có thể nhìn Triệu Dịch Quân bằng ánh mắt bình thường được nữa.
Hạ Trúc Linh cũng không biết là mình có tình cảm khác lạ với anh không nữa. Suy nghĩ quá nhiều khiến cô rối rắm liền mặc kệ mọi thứ thuận theo tự nhiên.
Chỉ là làm sao Triệu Dịch Quân có thể dễ dàng đề cho cô buông xuôi như thể được. Từ ngày hôm đấy bất cứ khi nào có cơ hội anh đều xuống tay ăn đậu hũ của cô một cách quang minh chính đại.
"Triệu Dịch Quân! Đủ rồi đấy!"
Hạ Trúc Linh ngồi trong lòng người đàn ông ấm ức quát to. Vành mắt cô đỏ bừng đôi môi sưng đỏ, nhìn thoáng qua là biết vừa bị bắt nạt một cách thảm thương.
Triệu Dịch Quân trượt sống mũi cao thẳng của mình trên gò má cô, nhịp thở của anh cũng có chút không ổn định.
Thấy cô vợ nhỏ của mình cáu anh liền vội vàng dỗ dành.
"Được rồi, chúng ta nghỉ một lát."
Anh vùi đầu vào mái tóc dài của cô khẽ ngửi, vợ anh thơm quá mềm quá. Cuối cùng thì anh cũng hiểu tại sao con bé Dịch Tranh và Tiểu Hắc suốt ngày thích quấn lấy vợ anh.
Trúc Linh vừa mới tắm gội xong thì bị người đàn ông này kéo lên giường. Chân của anh ta bây giờ gần như đã khôi phục hoàn toàn. Chưa kịp để cô nói gì thì anh đã đề cô xuống dưới thân mà hôn.
Thấy mình đã nói đến như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-ca-koi/3615940/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.