Người khác sau khi uống say có lúc sẽ rời rạc chút ký ức, nhưng Uyển Dư uống say, lúc say có thể không biết trời cao đất dày, nhưng ngày thứ hai tỉnh lại liên nhớ lại tất cả.
Những ký ức đêm qua tràn vào tâm trí Uyển Dư như thủy triều.
Tối hôm qua cô đã bói quẻ cho cậu trẻ, cô còn nói cậu trẻ là nương tử của cô, cô còn muốn cùng cậu trẻ sinh em bé, cô hình như, còn cởi quân của cậu trẻ nữa! Khuôn mặt của Uyển Dư càng ngày càng nóng kinh khủng, sau đó thì sao? Sau đó, cô hình như còn nấc cụt, nhưng trước khi cô nấc cụt, cô nhớ rõ ràng chính mình đã cởi quân của cậu trẻ...
Uyển Dư vùi mặt vào lòng bàn tay, thật sự rất xấu hổ mà, cô thà tự mình uống đến say khất cũng không muốn nhớ đến những chuyện xấu hổ như vậy.
Nhận thức trên người mình không còn mang chiếc váy dạ hội tối hôm qua nữa, nét mặt Uyển Dư đột nhiên biến sắc: "Cậu trẻ, tối hôm qua, chúng ta không phải ..."
Câu hỏi của cô không có nói hết, nhưng chỉ cần là một người trưởng thành cũng biết rằng, lời cô hỏi phía sau là gì.
Nhận thức được bản thân vẫn đang nằm trên người Lục Minh Thành, Uyển Dư nhanh chóng nhảy ra khỏi người anh, cô lập tức lùi sau đến cửa, giữ một khoảng cách tương đối an toàn với anh.
Cô cúi đầu, lặng lẽ kiểm tra quần áo của trên người mình.
Bên trong chiếc váy ngủ, thực sự không có gì! Đâu Uyển Dư nổ bùm một tiếng, cô thế này, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/352956/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.