Chương trước
Chương sau
"Cút!"
Giang Tuấn Thành hung hăng trừng mắt nhìn Quý Ngôn "Nha đầu anh mới sắp chết! Tôi còn muốn cùng A Uyển tiểu tiên nữ của mình nhất bái thiên địa, đêm đêm tâm tình...! Giang Tuấn Thành còn chưa nói xong liên cảm thấy mặt mũi đau nhức, thân thể của anh ta bị dán chặt về phía sau ghế sofa.
Gương mặt lạnh lùng của Lục Minh Thành hiện ngay trước mặt anh ta, trong ánh mắt có mây đen, như muốn chém anh ta thành ngàn lần.
Đối diện trước ánh mắt ăn thịt người của Lục Minh Thành, thân thể Giang Tuấn Thành không tự chủ mà run lên, ngay lúc này anh ta mới thực sự có cảm giác Lục Cửu muốn tra tấn mình đến chất.
"Lục Cửu, anh đột nhiên sao lại vũ lực vậy! Do tôi khiêu khích anh sao?! Sức lực giữa anh ta và Lục Minh Thành chênh nhau quá lớn khiến lời nói của Giang Tuấn Thành bất giác trở nên lắp bắp, trong lòng anh ta thực sự rất ấm ức, anh ta không phải chỉ nói đùa với Lục Cửu tí thôi sao, anh ta phạm tội gì mà đến nỗi phải đánh chứ?! Trước đây, anh ta cũng từng nói đùa với Lục Cửu nhưng chưa từng thấy anh đánh anh ta! Chẳng lẽ Lục Cửu thật sự từ trước đến nay không chạm vào phụ nữ nên tâm lý cũng trở nên biến thái rồi ? ! Cảm giác được máu đỏ tươi chảy ra từ khóe môi, Giang Tuấn Thành thấp giọng nguyền rủa, Lục Cửu chết tiệt, thực sự không nương tay rồi, cũng không biết có đánh khuôn mặt anh ta sưng lên không, nếu như anh ta bị đánh đến biến dạng, thì làm sao có thể cùng A Uyển tiểu tiên nữ đêm đêm tâm tình đây! Lục Minh Thành không lên tiếng, chỉ dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chẳm anh ta, Giang Tuấn Thành thở hổn hển, anh ta còn chưa kịp ổn định lại thì Lục Minh Thành lại hung hăng đấm mạnh vào mặt anh ta lần nữa.
"Mẹ kiếp! Lục Cửu, anh phát bệnh sao!"
Lại bị đánh một cách vô lý khiến Giang Tuấn Thành không chịu nổi nữa, anh ta che mặt nói: "Đánh người không đánh mặt! Anh đánh đến nỗi sưng mặt thế này thì tôi làm sao có thể cùng A Uyển tiểu tiên nữ mây mưa được chứt Tối nay, tôi còn phải cùng A Uyển tiểu tiên nữ lâm trận ba trăm ..
hiệp?"
'Aaaaalt Giang Tuấn Thành chưa kịp nói hết câu thì đã hét lên một tiếng thảm thiết, anh ta ngồi dưới đất mắng loạn: "Lục Cửu, anh có thù oán với tôi sao? Tôi biết anh ghen tị với tôi! Không ai cần anh nhưng tôi lại có A Uyển tiểu tiên nữ! Lục Cửu, tôi nói cho anh biết, với tài đức này của anh thì cho dù đến kiếp sau cũng không thể tìm được người phụ nữ nào tốt hơn A Uyển tiểu tiên nữ của tôi đâu! "
Giang Tuấn Thành đáng thương xoa xoa đôi môi sưng lên của mình: "A Uyển tiểu tiên nữ, tôi đáng thương quá mà, đêm nay tôi cần cô an ủi..."
"Bốp!"
Giang Tuấn Thành bị Lục Minh Thành đánh mạnh đến nỗi ngã xuống đất, Quý Ngôn cùng Chiến Mãn Quân im lặng che mặt lại, Giang Nhị chết tiệt này thực sự đang tìm cái chết mà, bị đánh đến thế này rồi còn A Uyển tiểu tiên nữ...Anh ta là muốn bị Lục Cửu hành hạ đến chết sao?! "Chết tiệt! Lục Cửu, anh dừng tay cho tôi!"
Giang Tuấn Thành không ngừng lùi về phía sau: "Anh muốn đánh ở đâu? Mẹ kiếp! Nếu anh cứ đánh thế này thì tôi không thể nhân nhượng nữa, tôi làm sao có thể cùng A Uyển tiểu tiên nữ pặc pặc pặc đây? "
Còn muốn pặc pặc pặc? ! Quý Ngôn tiếp tục che mặt, tên Giang Nhị là muốn bị Lục Cửu đánh đến pặc pặc pặc sao! Quả đúng, ngay khi ý nghĩ này vụt qua trong đầu Quý Ngôn, anh ta liên nghe thấy tiếng pặc pặc pặc.

Quý Ngôn nhắm mắt lại, mọi người đều là anh em, anh ta thực sự không nhẫn tâm nhìn Giang Tuấn Thành bị đánh thành mặt lợn.
Lục Minh Thành đang say mê đánh thì Uyển Dư người đã ngủ như chết lúc nãy, đột nhiên mơ mơ màng màng ở ghế sofa trong góc đứng dậy.
Cô loạng choạng chạy đến trước mặt Lục Minh Thành, mở ánh mắt mơ hồ rôi nắm lấy cổ tay Lục Minh Thành.
Giang Tuấn Thành thấy Uyển Dư vậy mà nắm lấy cổ tay Lục Minh Thành liên trở lên lo lắng, đây là tiểu tiên nữ mà anh ta đem vê, ở đâu có chuyện bị Lục Cửu hung bạo này cướp mất chứ 'A Uyển tiểu tiên nữ, anh ta là người xấu, đúng rồi, anh ta là biến thái, qua bên tôi này, tôi bảo vệ cô! Uyển Dư vô ý thức trước lời nói của Giang Tuấn Thành, cô chỉ ngây ngốc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Lục Minh Thành mà cười.
"Anh đẹp trai, chúng ta quen nhau phải không?"
Nghe Uyển Dư nói, Quý Ngôn suýt chút nữa kinh ngạc mà rớt cằm, Cửu tẩu say đến mức không nhận ra Lục Cửu rồi? Sắc mặt Lục Cửu u ám, tức giận đáp: "Ừm!"
"Anh đẹp trai, tôi biết mà, chúng ta trước đây đã từng gặp rồi! Anh đẹp trai, anh có bạn gái chưa?"
Uyển Dư nhích lại gần trước mặt Lục Minh Thành, ngây ngô hỏi.
Lục Minh Thành không nói, anh chỉ nhìn chằm chằm vào Uyển Dư, đôi mắt của anh sâu như lớp mực dày, sâu đến mức hút hết linh hồn con người trong vài phút.
Uyển Dư không nhận được câu trả lời của Lục Minh Thành, cô cũng không để ý nữa, siết chặt cổ tay Lục Minh Thành tiếp tục cười khúc khích.
"Anh đẹp trai, để tôi bói cho anh nha!"
Nhận được phản hồi của Lục Minh Thành khiến Uyển Dư trở nên tích cực hơn, cô giả vờ dáng vẻ nhéo nặn trên cánh tay của Lục Minh Thành một lúc, đột nhiên nói với vẻ phấn khích "Tôi tìm ra rồi!"
"Tìm ra cái gì?"
Giọng nói của Lục Minh Thành không hề dao động một chút nào, khiến người ta khó phân biệt được anh đang vui hay đang tức giận.

"Tôi phát hiện ...
Tôi phát hiện ra trong mạng của anh thiếu một thứ."
Uyển Dư nói một cách nghiêm túc, có vài phân giống dáng vẻ gậy thần.
"Thiếu cái gì?"
Lục Minh Thành tiếp tục hỏi.
Đây là lần đầu tiên Giang Tuấn Thành nhìn thấy Lục Minh Thành kiên nhẫn với một người phụ nữ như vậy, anh ta gần kinh ngạc suýt rớt căm, ngay lập tức trong lòng anh ta có một cảm giác nguy hiểm khó tả, Lục Cửu chắc không phải đã nhìn trúng A Uyển tiểu tiên nữ nên muốn giành với anh ta chứ? ! Không được, anh ta phải bảo vệ tiểu tiên nữ của mình! Ngay lúc Giang Tuấn Thành định giành lại Uyển Dư vào tay mình rồi tuyên bố quyền sở hữu thì nghe thấy Uyển Dư cười hihi nói: 'Mạng của anh thiếu ...
trong mạng của anh thiếu tôi, có tôi rồi thì anh sẽ trọn vẹn nha.".
Nghe Uyển Dư nói xong khiến Quý Ngôn không khỏi cười thành tiếng, Cửu tẩu, đây là đang trêu chọc Lục Cửu sao? Không ngờ tới Cửu tẩu ngày thường luôn nghiêm túc, bộ dạng dễ ngại ngùng vậy mà khi say vào liền dạn dĩ như vậy nha, đến Lục Cửu cũng dám trêu chọc! Ánh mắt Lục Minh Thành càng trở nên sâu hơn, anh cũng cảm nhận ra Uyển Dư đang trêu chọc mình, mặc dù anh thấy dáng vẻ say xỉn của Uyển Dư thực sự rất đáng yêu, nhưng trong lòng anh lại thâm đưa ra quyết định, sau này tuyệt đối sẽ không để Uyển Dư uống rượu một cách tùy tiện nữa.
Cô trêu chọc anh thì không tính, nhưng nếu như cô dám trêu chọc người khác, anh sẽ ghen đến phát điên mất.
"Uyển Dư, cô say rôi."
Lục Minh Thành nhìn Uyển Dư vẫn còn nắn véo qua lại cánh tay mình, anh không nhịn được lên tiếng.
"Tôi không có say! Tôi biết xem bói, tôi bói tiếp cho anh!"
Uyển Dư nói xong liên nhắm, tiếp tục bói cho Lục Minh Thành.
Sau khi suy nghĩ, cô vẫn hỏi Lục Minh Thành: "Anh đẹp trai, anh muốn tôi bói cái gì cho anh đây?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.