Chương trước
Chương sau
"Giang Nhị, anh còn không biết xấu hổ mà đi nói Lục Cửu, khẩu vị của anh hình như còn nặng hơn cả Lục Cửu!"
Quý Ngôn vẻ mặt chán ghét: "Tôi vừa mới nghe con trai Tô gia nói rồi, tối nay anh ở buổi tiệc lại lên giường với một con bò sữa nữa!"
"Quý Đại, anh ngậm miệng lại cho tôi! Anh mới là lên giường với bò sữa!"
Giang Tuấn Thành thẹn quá hóa giận, trên khuôn mặt đào hoa của anh ta tràn đầy vẻ khó chịu "Không đúng, người như anh, đến cả bò sữa còn không thèm lên giường với anh! "Ừ, tôi không thèm đâu, đều cho anh hết đấy! Dù sao những người phụ nữ mà anh từng chơi qua, đến một người tôi cũng nhìn không lọt mắt!"
Quý Ngôn trợn mắt tự đắc: "Tôi không có giống với một số người, đói quá nên không kén ăn à!"
"Anh mới là đồ đói không kén ăn! Cả nhà anh đều là đói không kén ăn!"
Giang Tuấn Thành ngồi trên chiếc ghế sofa da, bộ dạng như Thiếu gia đây không dễ đối phó.
Trên mặt anh ta nữa phân xanh nữa phân trắng, dễ nhìn ra đã bị Quý Ngôn chọc giận không đến bí bách rồi, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, anh ta tức khắc mỉm cười.
Quý Ngôn với Giang Tuấn Thành trước nay đều vừa gặp mặt liên cãi nhau không dứt, nhìn thấy nụ cười ngốc nghếch của Giang Tuấn Thành, Quý Ngôn tư nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội chọc giận này.
"Giang Nhị, anh cười ngu ngốc cái gì vậy? Có phải gân đây khẩu vị quá nặng nên khiến bản thân chơi đến ngốc luôn rồi?"
Quý Ngôn vừa nói, không tự chủ mà bật cười, "Quả thực khẩu vị quá nặng mà, cái gì mà Tuyết Tuyết nha, Mật Mật nè, Diễm Diễm nữa, cái gì mà liên quan đến bò sữa, xương cốt hay là sư tử châu phi, ngoại trừ Giang Thiếu anh thì người khác chơi không nổi đâu.!"
Nếu như là trước đây, Quý Ngôn nói đùa Giang Tuấn Thành thế này thì Giang Tuấn Thành chắc chắn đã phát hỏa rồi, không ngờ đến Giang Tuấn Thành vậy mà lại ngồi trên ghế sofa vui vẻ cười ngốc.
Quý Ngôn liếc mắt nhìn Giang Tuấn Thành nhiều hơn, anh ta cực kỳ chắc chắn Giang Tuấn Thành thật sự chơi đến ngu người luôn rồi! Chiến Mẫn Quân cũng nhìn ra sự kỳ lạ của Giang Tuấn Thành, người quý trọng lời nói như vàng lạnh lùng hỏi một câu: "Giang Nhị, não của anh không sao chứ? Không cần đi bác sĩ sao?"

Giang Tuấn Thành không dám cùng Chiến Mẫn Quân khiêu chiến, chỉ có thể trong lòng thầm nói, não anh mới có gì đó! Não cả nhà anh đều có bệnh! Thiếu gia tôi đây cười vì tâm trạng tốt! Anh hiểu cái quần gì! Giang Tuấn Thành lập tức không lên tiếng, anh ta gác chân lên, dáng vẻ thoải mái và mãn nguyện.
Đột nhiên, anh ta hạ chân ngả người về phía sau "Tôi thừa nhận, trước đây khẩu vị của tôi có chút kém, có điều tôi bây giờ khẩu vị càng ngày càng tốt rồi!"
Giang Tuấn Thành bộ dạng thần bí, dáng vẻ như đoán không ra: "Tôi nói cho các anh biết, đêm nay người thiếu gia đây lên giường không phải là loại phụ nữ bình dân thô tục đâu, mà là một tiểu tiên nữ trong sáng tao nhã!"
Nghĩ đến bộ dạng mới một ly liên say của Uyển Dư, Giang Tuấn Thành không khỏi thở dài, "Tiểu tiên nữ này cũng thật là đáng yêu, tôi đưa cho cô ấy mới uống một ly liền say rồi, ừm, xem ra cô ấy được tôi vác về đây cũng là định mệnh rồi! Giang Tuấn Thành khoe khoang nhìn Lục Minh Thành: "Lục Cửu, đừng đắc ý nha, A Uyển tiểu tiên nữ của tôi so với Diệp Hiểu Khê của anh đẹp hơn rất nhiều! Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp!"
Nói xong, anh ta lại khoe với Chiến Mẫn Quân: "Chà, An Ninh gì đó của nhà anh cũng không có cửa so với tiểu tiên nữ của tôi đâu, cái gì mà An Ninh, Tuyết Tuyết đều là bùn đất thôi!"
Giang Tuấn Thành khinh bỉ nhìn Quý Ngôn: "
Quý Đại, còn anh? Tôi nhác nói chuyện này rồi, phỏng đoán cả đời này cũng không có người phụ nữ nào nhìn trúng anh!"
"A Uyển tiểu tiên nữ?"
Quý Ngôn như nhận ra được điều gì đó.
"Anh nói cái người A Uyển tiểu tiên nữ đó tên là gì?! Quý Ngôn biết tối nay Uyển Dư cũng đi đến tham gia buổi tiệc từ thiện, người trong tên có chữ Uyển vốn dĩ không nhiều, lại thêm vào cảm giác của anh ta, phụ nữ đến tham gia buổi tiệc từ thiện này đa số đều là những người thô tục ham vinh, ngoài Uyển Dư có thể chọn ra thì anh ta gần như chắc chắn, A Uyển tiểu tiên nữ mà Giang Tuấn Thành nhắc đến chính là Uyển Dư., "Bác sĩ Diệp, Uyển Dư!"
Giang Tuấn Thành vẫn là bộ dạng như đứa con trai ngốc nghếch của nhà địa chủ "Quý Đại, anh đã từng xem qua đoạn video mà A Uyển tiểu tiên nữ ở trong bệnh viện xử lý người xấu chưa ? Thực sự quá khí chất rồi! Tối nay, A Uyển tiểu tiên nữ càng ngâu hơn nữa, tôi nghĩ tôi có lẽ đã tìm được tình yêu đích thực rồi."
Đáng tiếc A Uyển tiểu tiên nữ hình như có vẻ không mặn mà với anh ta lắm, anh ta cùng cô gạo nấu thành cơm trước rồi khiến cô thành tâm thành ý yêu mình là được.
Hơn nữa, chuyện đêm nay anh ta bị A Uyển tiểu tiên nữ giẫm lên.
Tất nhiên, loại chuyện mất mặt thế này anh ra sẽ không đời nào nói cho Quý Ngôn.

Quý Ngôn dùng ánh mắt phức tạp liếc nhìn Giang Tuấn Thành, anh ta cảm thấy tên tiểu tử Giang Tuấn Thành này thích chết mà...
bây giờ xem ra anh ta không chỉ thích chết, còn còn tự mình đào mồ chôn mình rồi.
Quý Ngôn khá thích ngược đãi Giang Tuấn Thành, nhưng nghĩ đến Giang Tuấn Thành chút nữa chắc chắn sẽ bị một người mạnh mẽ nào đó hành hạ đến thảm, anh ta liên không còn tâm trí nào mà làm tổn thương tâm trí non nớt của Giang Tuấn Thành nữa, mà thay vào đó là ném ánh nhìn đồng cảm đến Mộc Nhiên.
Quý Ngôn quay mặt lại, khẽ liếc nhìn Lục Minh Thành, quả thực, khi nghe Giang Tuấn Thành nhắc đến tên Uyển Dư, khuôn mặt đẹp trai của Lục Minh Thành lập tức tối sầm lại, đáy mắt u ám như muốn ăn thịt người.
Quý Ngôn thầm thở dài trong lòng, Giang Nhị, anh chết sớm đầu thai sớm đi, đừng lo , sau này mỗi năm tôi sẽ thắp hương cho anh một lần.
Mặc dù Chiến Mẫn Quân không nói, nhưng sau khi nghe thấy Giang Tuấn Thành nhắc đến Uyển Dư, cũng bí mật cong môi, bộ dạng giống như đang chờ một buổi kịch hay.
Giang Tuấn Thành vẫn đang đắm chìm trong tưởng tượng của chính mình, hoàn toàn không để ý đến nguy hiểm bên cạnh, anh ta chỉ cảm thấy nhiệt độ trong hộp đêm đột nhiên có chút hơi thấp.
Anh ta lặng lẽ quẹt mũi, đừng có cảm lạnh mà, anh ta tối này còn cùng A Uyển tiểu tiên nữ phải làm ba trăm hiệp nha, anh ta nhất định không được cảm! Giang Tuấn Thành từ tốn nhấp một ngụm rượu đỏ: "Mấy người các anh, thật đúng là không có mắt nhìn mà, tôi còn chưa kịp hôn A Uyển tiểu tiên nữ thì đã bị mấy người hò hét qua đây tụ tập rồi, tối nay tôi nhất định sẽ..."
Quý Ngôn không muốn Giang Tuấn Thành chết quá thảm, anh ta liền kịp thời cắt ngang lời nói của Giang Tuấn Thành "
Giang Nhị, anh thích gỗ đỏ, gỗ trinh nam, giáng hương Ấn hay gỗ lê đây? "Quý Đại, anh có bệnh sao, sao đột nhiên lại hỏi tôi một câu khó hiểu như vậy! Tôi đang tốt lành thế này mua gỗ làm gì!"
"Mua gỗ làm quan tài!"
Quý Ngôn nghiêm nghị nói "Giang Nhị, dù sao anh cũng sắp chết rồi, nể mặt tình anh em của chúng ta, tôi sẽ mua cho anh một chiếc quan tài.
Nói nhanh đi, anh rốt cuộc thích chất liệu nào đây?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.