"Giang Nhị, anh còn không biết xấu hổ mà đi nói Lục Cửu, khẩu vị của anh hình như còn nặng hơn cả Lục Cửu!"
Quý Ngôn vẻ mặt chán ghét: "Tôi vừa mới nghe con trai Tô gia nói rồi, tối nay anh ở buổi tiệc lại lên giường với một con bò sữa nữa!"
"Quý Đại, anh ngậm miệng lại cho tôi! Anh mới là lên giường với bò sữa!"
Giang Tuấn Thành thẹn quá hóa giận, trên khuôn mặt đào hoa của anh ta tràn đầy vẻ khó chịu "Không đúng, người như anh, đến cả bò sữa còn không thèm lên giường với anh! "Ừ, tôi không thèm đâu, đều cho anh hết đấy! Dù sao những người phụ nữ mà anh từng chơi qua, đến một người tôi cũng nhìn không lọt mắt!"
Quý Ngôn trợn mắt tự đắc: "Tôi không có giống với một số người, đói quá nên không kén ăn à!"
"Anh mới là đồ đói không kén ăn! Cả nhà anh đều là đói không kén ăn!"
Giang Tuấn Thành ngồi trên chiếc ghế sofa da, bộ dạng như Thiếu gia đây không dễ đối phó.
Trên mặt anh ta nữa phân xanh nữa phân trắng, dễ nhìn ra đã bị Quý Ngôn chọc giận không đến bí bách rồi, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, anh ta tức khắc mỉm cười.
Quý Ngôn với Giang Tuấn Thành trước nay đều vừa gặp mặt liên cãi nhau không dứt, nhìn thấy nụ cười ngốc nghếch của Giang Tuấn Thành, Quý Ngôn tư nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội chọc giận này.
"Giang Nhị, anh cười ngu ngốc cái gì vậy? Có phải gân đây khẩu vị quá nặng nên khiến bản thân chơi đến ngốc luôn rồi?"
Quý Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/352949/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.