Chương trước
Chương sau
* Lão đại, anh
Nhìn thấy da lưng của Lục Minh Thành bị axit sunfuric ăn mòn, Uông Thiếp lo lắng đến cực điểm, Nhưng khi nhận được ánh mắt của Lục Minh Thành anh ta mới cố gắng để nuốt lại lời muốn nói phía sau. Là một trợ lý vô cùng có năng lực, Uông Thiếp không chỉ phải xử lý một cách hoàn hảo các nhiệm vụ mà Lục Minh Thành ra lệnh, mà anh ta còn theo dõi các xu hướng, tin tức mới nhất. Hôm nay anh ta lên mạng đã nhìn thấy tin tức Uyển Dư kê thuốc hại chết người.
Anh ta quyết định dứt khoát nói với Lục Minh Thành về sự việc này.
Sau khi Lục Minh Thành nói vài lời với Quý Ngân, anh liền đi thẳng đến bệnh viện, không ngờ rằng khi vừa đến bệnh viện đã bị người khác tạt axit Uông Thiếp liếc nhìn bóng lưng đẫm máu của Lục Minh Thành, dùng là theo đuổi phụ nữ không để dòng, đã đau lòng còn đầu cả thân thể mà "Tiểu tử này ở đâu lòi ra vậy! Ai mượn người tạc mạch quản nhiều chuyện! Loại bác sĩ tâm địa này đã hại chết bố tôi, nếu như người muốn giúp cô ta thì chúng tôi đến người cũng đánh"
Minh Hòa không biết đến Lục Minh Thành, bây giờ hẳn ra chỉ muốn nhanh chóng lấy được hai trăm vạn tế qua chuyện này từ Diệp Hiểu Khê, bây giờ tự nhiên lại lòi ra một Lục Minh Thành, sắc mặt của hắn ta tất nhiên sẽ không tốt. “Cô ấy hại chết bố người?" khuôn mặt tuấn tú của Lục Minh Thành không có một chút gợn sóng, nhưng sự lạnh lùng trong mắt của anh lại áp đảo người khác một cách khó hiểu.
Minh Hòa vốn dĩ muốn dạy cho Lục Minh Thành một bài học, nhưng khi thể trên người Lục Minh Thành lại quá đáng sợ, hắn ta nhất thời không dám bước tới, hắn ta chỉ dám gật đầu nói: "Đúng vậy, cô ta kế đơn thuốc bừa bãi đã hại chết bố tôi "Được, tôi hy vọng một chút nữa người vẫn dám nói như thế này."
Giọng của Lục Minh Thành không lớn, nhưng từng lời từng chữ anh nói ra đều vô cùng rõ ràng.
Vốn dĩ đại sảnh bệnh viện vẫn còn rất náo nhiệt nhưng sau khi nghe thấy giọng nói của anh, đại sành lập tức trở nên yên tĩnh.
Có một số người, trời sinh ra đã cao cao tại thương khiến người khác nể sợ, giống như Lục Minh Thành, cho dù anh đừng ở đây không nói lời nào những khí chất uy nghiêm tỏa ra từ anh cũng khiến khác không cảm hó hé làm loạn "Lục ... Lục thiếu
Tiêu Hạnh bị phụ nữ túm cao mấy lần, mặt anh ta chảy ra đầy máu đỏ tưới trông có chút buồn cười. Anh ta nhìn Lục Minh Thành với vẻ mặt nịnh nọt, chú ý đến Uyển Dư đang ở trong vòng tay của Lục Minh Thành, anh ta nhìn vào ánh mắt của Uyển Dư càng có thêm nhiều phần đậm ý.
Nghe thấy Tiêu Hanh gọi tên Lục Minh Thành, không ít người tại hiện trường đều biến đổi sắc mặt
Ở Hải Thành rộng lớn thế này có thể còn được gọi là của Lục thiếu, ngoài Lục Minh Thành ra không có người thứ hai.
Mặc dù có rất nhiều người không hài lòng khi nhìn thay Lục Minh Thành đang bảo vệ người bác sĩ tâm địa ác độc kia, nhưng Lục Minh Thành trong mắt người dân Hải Thành giống như sự tồn tại của vị thần, cho dù là bất mãn với anh cũng không ai dám làm liệu trước mặt anh. "Lục thiếu ...
Nghe thấy Tiêu Hanh gọi Lục Minh Thành là Lục thiếu, vẻ mặt của Minh Hòa lập tức trở nên thất thần. Người dân ở Hải Thành có thể chưa bao giờ nghe nói đến Nobel hay Audrey, nhưng không ai là chưa nghe tới Lục Minh Thành.
Người hắn ta vừa mắng vậy là lại là Lục Minh Thành

Hắn ta chính là muốn chết má "Lục Thiếu vừa rồi tôi không có ý mạo phạm anh đầu, là do người phụ này, cô ta quá thâm độc. Có tài bởi vì muốn thêm doanh thu mà kê thuốc lung tung, hại chiết bố của tôi! Lục thiếu, anh nhất định phải làm chủ lấy lại công đạo cho tôi
Lý Hạ cũng vội vàng tiến lên, cô ta lớn tiếng khóc lên: "Lục Thiếu, anh không thể bị nữ nhân lòng dạ rắn rết này lừa được, cô ta lòng dạ rất ác độc! Anh nhìn xem, anh nhìn xem bố chồng của tôi đã chết rồi!”
Lục Minh Thành thậm chí không thèm nhìn Lý Hạ với Minh Hòa, anh bình thản nói với Uông Thiếp “Người mà Quý ngôn tìm vẫn chưa đến?" "Lão đại, vừa rồi Quý tổng nói anh ấy đang ở ngoài bệnh viên, cảnh sát cũng lập tức đến liên Lục Minh Thành nhàn nhạt đáp, ánh mắt anh tham thủy, vẻ mặt không chút đạo động nào tựa như trên lưng không hề có vết thương rỉ máu, "Lục Cửu, người đều đem đến rồi! Anh đúng là một người tính toán thông minh nha, cái chết của lão Điền quả nhiên thật sự không đơn giản!
Cái chân gãy của Quý Ngôn gần như đã được chữa lành, anh ta lần này không dùng gãy, cảm giác anh ta đã đỡ hơn rất nhiều.
Ngay khi giọng của Quý Ngôn phát ra, người đàn ông đứng đằng sau anh ta lên tiếng: “Tôi sống đối diện nhà Minh Hòa. Đêm hôm qua, tôi có nghe thấy giọng nói của lão Điền, Anh ấy là hết kinh khủng, tôi bị làm ổn ào đến mức không ngủ được nên đã đi gõ cửa xem xem, tôi cũng nghe thấy giọng nói của Minh Hòa nhưng anh ta sẽ không mở cửa cho tôi Ai ya, nếu tôi sớm biết lão Điền sẽ như thế này, tôi đúng ra nên báo cảnh sát vào đêm qua Anh ta vừa dứt lời, một phụ nữ trẻ bên cạnh anh ta cũng lên tiếng: "Tôi ở phía trên lầu nhà Minh Hòa, tối hôm qua tôi cũng nghe thấy tiếng là hét, tôi lúc đó do ở nhà một mình nên nhất gan không dám ra ngoài xem xem, Không ngời rằng hôm nay lão Điền lại.. lão Điển hét rất thảm thiết, thậm chí còn hết tới tận hơn hai tiếng đồng hồ"
Sau kkhi nghe người phụ nữ nói như vậy, ánh mắt của nơi người xung quang nhìn Minh Hòa trở nên vô cùng quỷ quái, mọi người cũng không phải kẻ ngốc, hai tiếng đồng hồ khoảng thời gian dài như vậy thì dù bệnh viện có xa cũng sẽ kịp tới, nếu không phải Minh Hòa không thèm quan tâm đến sinh từ của lão Điển thì lão Điện cũng không dễ dàng chết như vậy.
Hoặc là Minh Hòa không có ý định để lão Điền sống sót ...
Suy nghĩ này khiến bọ họ không dám tin! "Ngươi nói bậy bạ! Bố tôi khi không thoải mái tôi liên lập tức đưa ông ấy đến bệnh viện, các người nhất định đã nhận tiền của loại bác sĩ tâm địa ác độc kia nên hùa nhau vào hại tôi."
Minh Hòa tức giận chỉ vào mặt Uyển Dư chửi bởi: "Chính cô đã hại chết bố tôi, bây giờ lại muốn hại tôi, cô nhất định sẽ không có kết quả tốt đẹp
Hai mắt Lục Minh Thành lóe lên, khi thể trên người anh trùng xuống đến đáng sợ “Người giết bố người nhất định sẽ không có kết cục tot."
Lục Minh Thành vừa nói xong, Uông Thiếp với cam diện thoại di động chạy tới: "Lão đại, vừa rồi cảnh sát chỗ Minh Hòa đã đến nhà Vương Bình, có phát hiện một việc quan trọng!". "Trong phòng tắm của nhà Minh Hòa có một chai paraquat bi vo!"
Giọng của Uông Thiếp không quá lớn nhưng những gì anh ta nói đều được vài người đang hóng hớt bên cạnh anh ta nghe rõ ràng. Lão Điền la hét rất lâu rồi cái chết của ông ấy giống như bị ngộ độc paraquat. Điều này nói lên điều gì? ?
Căng ngày càng có nhiều người tin rằng Lão Điền có khả năng đã bị chính những người thân ruột thịt của minh hãm hại, và Uyển Dự chỉ là vật thể thân mà bạn họ tìm ra để đổ tôi
Cảnh sát sau khi nhận được cuộc gọi từ Uông Thiếp liền cùng bác sĩ pháp y chạy đến, bác sĩ pháp y ngồi xổm trước xác chết đang nằm trên mặt đất, đeo găng tay, cần thận kiểm tra tình trạng của tử thi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.