Chương trước
Chương sau
Người khác chửi cô thì không sao, nhưng những cư dân mạng này lại không phân biệt rõ tình hình mà chửi hai đứa nhỏ một cách bừa bãi, không được. Đặc biệt, không ít cư dân mạng lại bắt đầu hướng về hai đứa nhỏ, bọn họ nói muốn tìm ra trường mầm non mà hai đứa nhỏ đang học, chặn đường để hai đứa nhỏ giúp người mẹ ác độc của chúng nhận lỗi với nạn nhân.
Mi mắt Uyển Dư nóng lên, cô không làm bất cứ chuyện gì sai cả, dựa vào cái gì mà cô cùng với con mình bị tất cả mọi người xem như chuột qua đường chứ?
Không thể chịu đựng được nữa, Uyển Dư đột ngột đẩy Lý Hạ người đang quỳ gối trước thi thể của lão
Điển ra, cô ngồi xổm nửa người trước thi thể của lão
Điền. Quả nhiên đúng là có vết máu rõ ràng trên quần áo trước ngực ông ấy, ở đây quấn cũng có những vết máu sớm đã khô sạch.
Bệnh nhân trúng paraquat sẽ bị nôn ra máu, hoặc nghiêm trọng hơn sẽ có máu trong phân, máu trước ngực của lão Điền có thể là do ông nôn ra.
Thật nực cười, Minh Hòa với Lý Hạ khi đứng trước mặt mọi người lại giả vờ cái vẻ hiếu thảo, nhưng sau khi lão Điền chết, bọn họ thậm chí còn không thay quần áo sạch cho ông ấy. "Cô đang làm gì vậy! Ai cho cô động vào bố tôi!"
Minh Hòa điên cuồng chạy tới bên cạnh Uyển Du: "Con người như cô tại sao lại hung ác như vậy! Bố tôi đều đã bị cô hại thành như vậy rồi cô còn muốn quay rây ông ấy nữa sao! Cô nhất định phải khiến ông ấy chết không nhắm mắt mới vui vẻ phải không?! Trên đời này sao lại có một bác sĩ tâm địa ác độc như cô chửi có sao không di chết cho roll "Đúng vậy, loại người này thật quả xấu xa rồi. Đã hại chết người còn không chịu dừng lại. Loại người này nên đi ra ngoài bị xe đụng chết quắc đi!" "Chết đi, đi chết quắc đi!"
Đám đông xung quanh ở hiện trường phẫn nộ, bộ dạng của bọn họ dường như muốn thay trời hành đạo, trừng trị yêu nghiệt như Uyền Dư
Thực ra, Uyển Dư vẫn còn muốn kiểm tra xoang miệng của lão Điền, nếu lưỡi của ông ấy sưng lên, xoang miệng bị lở loét và cổ họng bị bỏng nặng thì cô hoàn toàn có thể chắc chắn rằng ông ấy bị trung độc bởi paraquat. Nhưng bây giờ, lúc nhìn thấy dấu tích vết máu trên người của lào Điển, về cơ bản cô có thể chắc chắn ông ấy chết vì paraquat. “Đúng vậy, loại người đã hại chết Điển tiên sinh đúng là nên đi chết đi
Uyển Dư từ từ đứng dậy, ánh mắt bình tĩnh của cô như có thể xuyên thấu lòng người.
Nghe thấy giọng nói của cô, đám đông huyền náo trong chốc lát trở nên yên tĩnh hơn, ánh mắt cô lạnh lùng quét qua khuôn mặt của Minh Hòa và Lý Hạ: "Giết người phải trả giá bằng mạng sống, kẻ nào giết

Điền tiên sinh phải bị pháp luật trừng trị. Chỉ là, người giết lão Điền không phải là tôi! "
Đối diện với ánh mắt của Uyển Dư, Minh Hòa cùng
Lý Hạ trong phút chốt bị sửng sốt, bọn họ nhìn nhau và lập tức đưa ra quyết định,
Trường Lực khan giọng hét lên: "Bố chồng tôi chính là uống thuốc của cô nên trúng độc chết. Người hại chết ông ấy không phải cô thì còn là ai nữa?! Cô hại chết người còn không thừa nhận sao, cô còn có liêm sỉ không hả
Sau lời nói của Lý Hạ, người thân của nhà họ Điền đều đổ dồn về phía Uyển Dư, dáng vẻ của họ rõ ràng là đang muốn đánh Uyển Dư “Cái loại bác sĩ lòng dạ ác độc vì tiền mà giết người như cô, hôm nay chúng tôi nhất định phải đòi lại công lý! "
Uyển Dư trừng lớn mắt, những người này thật sự quyết tâm phá hoại đến cùng, chỉ sợ nếu bọn họ cùng nhau đánh, có sẽ chịu không ít thiệt thòi. Uyển Dư lấy điện thoại di động ra muốn gọi cảnh sát, chưa lúc cổ vẫn chưa kịp bấm điện thoại thì Minh
Hòa đã giật lấy điện thoại di động của cô. Tiêu Hạnh và một số bác sĩ muốn đến giúp đỡ, nhưng người thân của Minh Hòa quá đông quá mạnh, họ còn đang bận bảo vệ bản thân căn bản không giúp được cô. mặt của Tiêu Hạnh cũng bị người khác cao nát, bạn "Tôi không làm hại ai cả. Nếu các người thực sự muốn đòi công lý, muốn tìm ra sự thật về cái chết của lão Điền, thì nên gọi điện bảo cảnh sát! Các người không tin tưởng bệnh viện chúng tôi phải không? Vậy thì chúng tôi gọi cảnh sát bảo bác sĩ pháp y đến khám nghiệm tử thi, bác sĩ pháp y sẽ không gian lận, họ sẽ cho tất cả mọi người trong chúng ta một lời công đạo Uyên Dư một bên đấy người đi béo đang cố cáo mặt mình ra, bên kia lạnh lùng lên tiếng. "Báo cảnh sát gì chứ! Là cô đã giết anh ta! Cô đã hại chết anh tôi, ta sẽ không tha cho cô
Nói xong, dì béo kêu gọi mọi người cùng giúp bà ta một tay, sau đó bổ nhào lên người Uyển Dư
Uyển Dư thực sự vô tội, và cô cũng tin rằng cảnh sát có thể điều tra ra cô vô tội, nhưng vấn đề bây giờ là cô ấy thậm chí còn không thể báo cảnh sát.
Người trong bệnh viện đều đang bị vây quanh, mọi người ở hiện trường thì liên mồm nhiệt tình muốn đòi công bằng cho gia đình ấy nên tự nhiên sẽ không gọi báo cảnh sát, cô không làm gì sai bất cứ gì nhưng lại bị người nhà lão Điền bao vây công kích,
Uyển Dư tất nhiên không thể đánh lại nhiều người như vậy, nhưng nếu tiếp tục như thế này, e rằng cô sẽ thực sự bị nhóm người này đánh chết mất. Với nhiều người cùng nhau ra tay như vậy thì ngay cả hôm nay cô có bị giết ở đây, củng không có ai đến mạng cho cô.

Thấy móng tay dài của dì béo sắp cào vào mặt, cô vội vàng đẩy bà ta ra. Nhưng cô vừa tránh được đòn tấn công của dì béo đó thì một người đàn ông từ bên ngoài bệnh viện lao vào. Anh ta cầm chai axit sunfuric điên cuồng hất vào mặt cô. Lúc nãy Uyển Dự xem tin tức mới có nhìn thấy ở phía dưới bình luận, có người nói rằng muốn tạt axit sunfuric vào người cô.
Nhưng cô lại không hề nghĩ là thật, cô chỉ đơn giản nghĩ là một cư dân mạng nhàm chán, anh hùng bàn phim, cô thực sự không ngờ rằng có người thực sự cảm axit sunfuric muốn tạt vào mắt mình.
Uyển Dư khỏe mỗi nở một nụ cười giễu cợt, nhưng đáy mắt lại rất đau, những người này bọn họ nghĩ mình là ai chứ?
Đứng trên tầm cao của đạo đức, khoác lên mình vẻ ngoài công lý bênh vực cho kẻ yếu nhưng thực chất là tiếp tay cho kẻ bất lương
Người ác độc nhất chính là những người đứng đầu vụ danh của cô bị hủy hoại, mà còn muốn tính mạng của việc hôm nay, những người đó không chỉ muốn thanh cô cũng bị hủy hoại hoàn toàn
Tất nhiên Uyển Dư không muốn bị tạt axit sulfuric vào mặt, nhưng Lý Hạ đang nắm chặt lấy cô, trong giây phút đó cô không thể thoát ra được.
Uyển Dư nghĩ rằng loại axit này là nhất định nhằm vào mặt cô, cô nhắm mắt lại trong tiềm thức, không ngờ trong giây tiếp theo, cơn đầu ăn mòn đã đã không ập đến mà cơ thể cô bị bị một vòng tay ấm áp quên thuộc vòng qua.
Vòng tay rộng lớn, mạnh mẽ này dường như có thể che chắn cho cô trước mọi mưa gió.
Nhưng mà, loại quen thuộc này cô đáng lẽ không nên nhó.
Là Lục Minh Thành,
Uyền Dự trong tiềm thức muốn thoát ra khỏi vòng tay của anh, nhưng cánh tay của anh rất rắn chắc khiến cô không thể dứt ra được.
Người đàn ông đổ axit sulfuric lên người Uyển Dự rõ rằng là biết Lục Minh Thành, sau khi nhìn rõ mặt của Lục Minh Thành, sắc mặt của anh ta thay đổi rõ rệt, anh ta kéo mũ xuống che gần hết khuôn mặt muốn rời khỏi bệnh viện, nhưng lúc anh ta vẫn chưa chạy ra ngoài thì vệ sĩ của Lục Minh Thành đã đè chặt anh ta xuống đất không chết không thể nhúc nhích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.