Lúc đầu Ôn Mạc Ngôn vẫn ổn, nhưng không ngờ cũng không chống đỡ được nữa, cơ thể bắt đầu lắc lư
Mẹ Bạch lo lắng nói: “Uống không được thì thôi, đừng có liều mạng với ông ấy làm gì, ông ấy cứ thế day!"
Vừa nói xong, cả người Ôn Mạc Ngôn đã nặng nề gục xuống bản.
Bạch Hoàng Nham vỗ bàn hạ hạ cười lớn, nói: "Thằng nhóc này, còn muốn thắng chủ à? Hức, tửu lượng của cháu cũng tốt đấy, chủ chẳng phục ai đâu, mà mà phục cháu."
Mẹ Bạch: “Minh Châu, con mau dìu Ôn Mạc Ngôn đến phòng cho khách đi, tối nay đừng đi nữa, ở lại nhà đi, lát nữa thím dọn phòng cho con." “Thím, cũng không phải lần đầu con ở nhà, con tự biết don mà, thím cứ chăm sóc cho chủ đi
Mặc dù tửu lượng của Bạch Hoàng Nham cũng cao, nhưng rượu vào thì không ra làm sao cả, uống nhiều thì nói cũng nhiều, tôm được ai thì sẽ nói năm đó mình dân đội anh dũng oai hùng thế nào.
Bạch Minh Châu dầu Ôn Mạc Ngôn đến phòng cho khách, may mà phòng ở tầng dưới, nếu không có cũng không dầu lên tầng được.
Đặt anh ta lên giường, cô không khỏi thở hắt một hơi, lau mô hội trên trán.
Trông anh ta gầy gò, không ngờ lại nặng như vậy.
Lúc này, người đàn ông trên giường mở mắt. “Có thể rót cho tôi lý nước không? Tôi không tiện ra ngoài " “Anh không say?" “Nề mặt chú em mà, nếu để ông ấy thua sơ là ông ấy sẽ không vui.
Anh ta ngồi dậy, ấm áp cười với cô một cái, gãi đầu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/352861/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.