"Uyển Dư, thả Tô Trà Trà ra!"
Chiến Mẫn Quân độc ác nhìn chằm chằm Uyển Dư, ra lệnh: "Để tôi đưa cô ấy đi bệnh viện!"
Tô Trà Trà quát lại: "Tôi sẽ đưa Trà Trà đi bệnh viện, không phiền đến anh!"
Uyển Dư dốc hết sức lực trực tiếp ắm Tô Trà Trà lên xe.
Sau đó, cô ngẩng mặt lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm Chiến Mẫn Quân: "Chiến Mẫn Quân, xin anh sau này đừng tiếp tục xuất hiện trước mặt Trà Trà nữa.
Bằng không tôi nhất định sẽ không để cho yên anh!"
Uyển Dư càng nói càng tức giận nhất là khi nghĩ đến chuyện Tô Trà Trà sảy thai, cô gằn từng câu từng chữ quay lại quát lớn với Chiến Mẫn Quân: "Chiến Mẫn Quân, chuyện xui xẻo nhất đời này của Tô Trà Trà chính là gặp phải anh! Tôi thật sự hi vọng anh chết cháy trong trận lửa kia! Trà Trà sao cứ ngốc như vậy, lại còn mặc kệ sinh tử mà lao vào trong biển lửa cứu anh, vậy mà...
Anh đúng là đồ vong ơn bội nghĩa! Chiến Mẫn Quân, anh cút ngay cho tôi! Sau này đừng bao giờ quấy rây Trà Trà nữa! An Ninh mới là người đàn bà của anh, anh muốn cùng An Ninh cùng sống cùng chết, chúng tôi không quan tâm! Tôi chỉ hi vọng anh đừng có khốn kiếp như vậy.
Buông tha cô ấy, biến khỏi cuộc sống của cô ấy đi! Cút đi! Tính tình Uyển Dư trước giờ vẫn luôn ôn hòa, để có thể khiến cho cô rống lên nhiều lời như vậy, có thể thấy được cô đã căm ghét Chiến Mẫn Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176697/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.