"Tô Trà Trà, tay cô...Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với tay cô?"
Tô Trà Trà biết rõ, lời này Lâm Tiêu hỏi chính là muốn biết về tay trái của mình.
Bọn họ không quen biết quá sâu, cô không muốn nói nhiều với anh ta, chỉ cười lạnh lẽo liếc mắt: "Chuyện của tôi, không mượn anh xen vào!"
Tô Trà Trà đột nhiên thu tay về, sau đó lại đưa đồ tỉa lông mày lên sát cổ cô, nói: "Lâm Tiêu, sau này anh đừng tiếp tục xuất hiện trước mặt tôi nữa.
Bằng không, hai người chúng ta phải một mất một còn!"
Hai tay Lâm Tiêu nắm chặt thành nắm đấm.
Người phụ nữ này có thể khiến anh ta tức giận đến sắp đánh mất cả chính mình.
Dưới cái nhìn của anh ta, cây tỉa lông mày trong tay Tô Trà Trà chẳng có đáng sợ là mấy, nếu anh ta thực sự muốn cưỡng ép Tô Trà Trà thì cũng dễ dàng thôi.
Thế nhưng khi nhìn thấy ngón tay út của cô đã đứt đoạn, nhìn thấy cổ tay chằng chịt vết thương của cô, anh không tiếp tục làm cầm thú được nữa.
Lâm Tiêu khẽ mắng mấy lời nguyền rủa, sau đó kéo cửa ra, từ trong toilet nam đi ra ngoài.
Trên thế giới này, có một loại người khảm bạn ở nơi sâu thẳm trong đáy lòng, cứ nghĩ rằng bản thân hận bạn, thế nhưng thật ra, là vô cùng yêu bạn.
Sau khi Lâm Tiêu rời đi, Tô Trà Trà hòa hoãn nhịp thở của mình vài giây mới có thể lấy lại bình tĩnh.
Cô sửa sang lại quần áo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176667/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.