Làm gì có ai muốn giơ chân làm bé ngoan gì của anh ta! Tô Trà Trà tức giận đến khô cả khoang miệng.
Cô lớn tiếng kêu cứu mạng, thế nhưng phòng vệ sinh này đã bị Lâm Tiêu khóa trái, coi như là có người đi vào, trong chốc lát cũng không thể cứu được cô.
Hơn nữa, hôm nay đúng thật là xui xẻo, cô ở trong đây lâu vậy rồi cũng không nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài.
"Lâm Tiêu, anh mau thả tôi ra!"
Cảm giác được quần áo trên người mình ngày một ít dần, Tô Trà Trà gấp đến sắp phát điên.
Cô thật sự muốn tàn nhẫn cắn chết tên điên Lâm Tiêu này, để anh ta không cách nào tiếp tục bắt nạt cô nữa.
Thế nhưng đứa nhỏ vẫn còn đang ở trong bụng cô, cô không thể làm liều! Mặc kệ là đứa bé này đến không đúng lúc chút nào, thế nhưng nó vẫn là sinh mạng của Tô Trà Trài Cô đã từng để mất một đứa bé, vì vậy cô nhất định sẽ không tiếp tục để mất thêm một đứa nữa "Lâm Tiêu, anh thả tôi ra! Tôi thật sự không có làm gái gọi! Rốt cuộc là tôi đắc tội gì với anh chứ, vì sao anh phải đối xử với tôi như vậy? Anh thả tôi ra! Nếu anh muốn tìm phụ nữ, tôi bỏ tiên ra cho anh tìm!"
"Anh thả tôi ra đi! Thả tôi ra đi có được không?"
Tô Trà Trà là một người kiêu ngạo, thế nhưng cô cũng không phải là không biết van cầu người khác.
Thể nhưng tình huống này thật sự khiến cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176664/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.