Chương trước
Chương sau
Sau khi Diệp Uyển Nghi nói xong lời này, cô bé chú ý thấy Diệp Hiểu Khê bị kéo áo đến lộ ra cả điểm nhạy cảm trước ngực, cô bé lập tức vội vàng duỗi hai bàn tay bụ bẫm ra che mắt mình và mắt của Diệp Gia Bảo: "Anh, nhằm mắt nhanh lên, hình ảnh không thích hợp cho thiếu nhi xem!"

Diệp Gia Bảo lấy bàn tay nhỏ của Uyển Dư ra, cậu cao ngạo, lãnh diễm nhìn Diệp Uyển Nghi một chút.

Đứa nhỏ Diệp Uyển Nghi này, lại còn ngại hình ảnh này đối với cậu là không thích hợp gì chứ, rõ ràng cậu ra đời sớm hơn con bé bảy phần ba mươi lăm giây đấy! Diệp Gia Bảo lành lạnh liếc mắt nhìn Diệp Hiểu Khê ở trong video một chút.

Lúc này, bộ dạng của bà thím Diệp đúng thật là khó coi mà! Còn nữ thần quốc dân gì chứ, mẹ nó, bà thím Diệp ngay cả một ngón chân cũng không bằng.

Cũng không biết, mắt thẩm mỹ ở phần dưới của đàn ông thời nay sao lại thấp như vậy? "Anh, em cảm thấy động tác mẹ đánh bà thím Diệp ban nãy thật sự rất đẹp nha!"

Diệp Uyển Nghi lại thưởng thức tình trạng của Diệp Hiểu Khê một chút, sau đó tổng kết nói: "Mẹ không đi quay phim, đóng phim thật sự là đáng tiếc! Ba trăm sáu mươi độ mẹ đều đẹp không góc chết, hoàn toàn có thể đè bẹp bà thím Diệp!"

"Mẹ không vui"

Nhìn thấy trong video, con ngươi của Uyển Dư mang theo tia máu, Diệp Gia Bảo đau lòng nói.

Diệp Uyển Nghi cũng rất đau lòng: "Đúng vậy, mẹ tâm tình không tốt.

Anh, anh nói thử là ông chú thật sự đã bị nổ chết rồi sao? Vì sao chú Quý siêu đẹp trai còn chưa có tin tức của ông chú? Em không tin ông chú cứ như vậy mà không còn"

"Không có."

Diệp Gia Bảo nhìn thấy gương mặt Diệp Uyển Nghi thất thần thì lòng cũng khó chịu.

Cậu bé không đành lòng, dừng một chút lại nói tiếp: "Có điều, bên châu Âu đã xảy ra một việc lớn"

"Là việc gì anh?"

Diệp Uyển Nghi kích động hỏi.

"Anh nghe sư phụ nói, các thế lực ở châu Âu đã bị người ta nhổ cỏ tận gốc.

Anh hoài nghi là do ông chú làm"

Diệp Gia Bảo dùng dáng vẻ đàng hoàng, trịnh trọng nói với Diệp Uyển Nghi.

Đúng là trông không giống một đứa trẻ năm tuổi chút nào.

Diệp Uyển Nghi bày ra vẻ mặt sùng bái nhìn anh hai.

Có lúc, cô bé không nhịn được mà nghĩ, anh trai của cô đúng là tài giỏi ngút trời.

"Anh, ý của anh là, anh nghĩ ông chú vẫn còn sống sao?"



Diệp Uyển Nghi tinh tế ngẫm lại ý tứ sau lời nói của Diệp Gia Bảo, sau đó kích động hỏi cậu.

Diệp Gia Bảo cũng không lập tức trả lời Diệp Uyển Nghi.

Cậu bé quay sang nhìn Hàn Tịnh xuất hiện ở Lam Điều.

Sau đó, cậu nhanh chóng rút điện thoại, yên lặng nhắn một tin cho Lục Minh Thành.

"Ông chú, bạn gái của ông chú chạy theo bố con rồi"

Sau khi nhắn xong tin này, Diệp Gia Bảo di chuyển con chuột xuống, thả một tuyệt chiêu cho Diệp Hiểu Khê.

Tối hôm nay, nhất định sẽ có vô số người, không cách nào có thể ngủ ngon.

Sau khi bảo vệ kéo đám người Phùng Phàm ra, fans của Diệp Hiểu Khê vội vã đưa áo khoác cho cô ta.

Diệp Hiểu Khê cầm lấy áo khoác đắp lên người.

Chiếc áo khoác dài, hoàn toàn che lại thân thể cô ta.

Ban đầu, fans của cô ta cùng nhau kéo tới Lam Điều là vì muốn đòi lại công đạo cho Diệp Hiểu Khê.

Thế nhưng bọn họ không ngờ, Phùng Phàm lại nghiễm nhiên đưa đến hai người phụ nữ khác xông đến, suýt chút thì xé tan nát quần áo trên người Diệp Hiểu Khê.

Hơn nữa, Phùng Phàm lại còn nói vô cùng chắc chắn là Diệp Hiểu Khê câu dân chồng của bà ta.

Bọn họ hiển nhiên là không muốn tin tưởng lời của Phùng Phàm, thể nhưng hai người bạn thân của bà ta rất nhanh đã đăng tải đoạn ghi âm của Diệp Hiểu Khê và Phương Kha lên mạng xã hội.

Có chứng cứ xác thực như vậy, người thích giả bộ đáng thương như Diệp Hiểu Khê trong thời gian ngăn cũng không cách nào phản ứng kịp, không thể biện giải cho chính mình.

Vốn dĩ, ban đầu khi Uyển Dư đánh Diệp Hiểu Khê, đa số cư dân mạng đều đứng về phía Diệp Hiểu Khê.

Hơn nữa, khi Diệp Hiểu Khê phát trực tiếp, cũng đã nói lời xin lỗi với Uyển Dư, khiến cho mọi người cảm thấy, Uyển Dư thật sự quá không biết nói lý.

Fans của Diệp Hiểu Khê, chỉ hận không thể xé xác Uyển Dư ra, để cô đừng bắt nạt nữ thần của bọn họ nữa.

Thế nhưng nội dung của vở kịch lại đột nhiên xoay chuyển.

Diệp Hiểu Khê lại bò lên giường của người đã có vợ.

Hơn thế, cô ta lại còn nói với chồng người ta, rằng vợ người ta xấu như quỷ dạ xoa, thô kệch không ra gì.

Những hành động này, khiển người ta khinh thường không thôi! "Thần tượng của chúng ta, sao lại là người như vậy chứ?"



"Chính là như vậy sao? Trước đó tôi vẫn cho rằng Diệp Hiểu Khê không giống với những minh tình khác trong giới giải trí.

Thế mà không ngờ, cô ta vẫn là loại thích bò lên giường đạo diễn!"

"Uyển Dư đánh hay thật! Loại người thứ ba chia rẽ gia đình người khác thế này, đáng đánh!"

Nghe thấy những lời chỉ trích đầy tính công kích của đám người hâm mộ khiến cho Diệp Hiểu Khê vô cùng lúng túng, cũng hận đến tận xương tủy.

Cô ta ôm chặt lấy quần áo trên người mình, hàm răng nghiến chặt đến mức tạo ra tiếng.

Đều là do Uyển Dư! Nếu không phải màn đánh đập của Uyển Dư khiến cô ta không thể thoát thân thì cô ta cũng không bị Phùng Phàm chặn đánh ở nơi này đến mức mất hết thể diện! Diệp Hiểu Khê kì thực là người rất buồn cười.

Cô ta theo thói quen liên tục trách lên đầu Uyển Dư, thế nhưng lại không nghĩ rằng, nếu hôm nay cô ta không tìm đến chọc giận Uyển Dư, Uyển Dư sao lại có thể chủ động động thủ đánh cô ta chứ! Rõ ràng là tự mình làm bậy thì sẽ sống không được, vậy mà Diệp Hiểu Khê lại còn suốt ngày tưởng mình là người bị cả thế giới hãm hại các kiểu.

Trong một khoảng thời gian ngắn, Diệp Hiểu Khê thật sự không nghĩ nổi biện pháp tốt để xoay chuyển càn khôn, vì vậy cô ta cũng chỉ có thể chối đến cùng.

Diệp Hiểu Khê hơi ngẩng cảm lên, bày ra bộ dạng quật cường, nhất quyết không bị phong ba bão táp đánh gục.

Cô ta nhìn Phùng Phàm, chân thành đến mức như sắp móc tim móc phổi ra đưa: "Chị Phùng, chị thật sự oan uổng tôi.

Tôi và đạo diễn Phương thật sự không có xảy ra chuyện gì với nhau"

"Chị Phùng, không phải là do tôi gửi tin nhắn cho chồng chị đâu.

Gần đây tôi bị người ta hại rất nhiều, số điện thoại cũng đã bị người ta trộm mất.

Chính là có người cố ý hãm hại tôi.

Chị Phùng, người khác làm, chị cũng không thể oan uổng người vô tội mà để kẻ khác nhởn nhơ được!"

"Trộm số sao? Oan uổng à?"

Phùng Phàm cũng không loại hạng xoàng: "Diệp Hiểu Khê, mày tưởng bà đây bị ngốc à?"

"Nếu cô thật sự không có liên quan bị với chồng tôi, vậy sao cô đi theo chồng tôi như hình với bóng? Cô nghĩ mắt tôi mù chắc? Vừa nãy, chồng tôi ở Lam Điều, dù tôi có mắt như mù thì cũng không thể ngay cả chồng mình cũng nhận không ra"

Nghĩ đến việc Diệp Hiểu Khê nói những câu kia, Phùng Phàm lại càng giận đến không nơi phát tiết.

Bà ta lại nhào đến muốn đánh Diệp Hiểu Khê một trận, thế nhưng bảo vệ cưỡng ép kéo cô ta ra khỏi Lam Điều, để cho cô ta không có cơ hội giở quyền cước với Diệp Hiểu Khê nữa.

Sau khi bọn người Phùng Phàm rời đi, còn lại ở hiện trường phần lớn là fans của Diệp Hiểu Khê.

Cô ta như thật mà than thở, khóc lóc: "Tôi thật sự không có quan hệ với đạo diễn Phương! Xin mọi người hãy tin tôi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.