Chương trước
Chương sau
Lông mày cô ta cau lại, nghi hoặc không biết thanh âm không chút hài hòa kia phát ra từ người nào.

Lập tức, vợ của Phương Kha từ trong đám người nhanh chóng bước ra.

Bà ta ba chân bốn cảng bước lên, nhìn thấy Diệp Hiểu Khê lập tức nắm tóc cô ta, trực tiếp kéo mạnh xuống mặt đất, đánh cho tơi bời.

Diệp Hiểu Khê bị đánh đến mức tê dại.

Cô ta vừa rồi mới bị Uyển Dư đánh cho no đòn xong, thật sự không cách nào nghĩ đến, lại có thêm một trận đánh tàn bạo liên tiếp xảy đến như vậy.

Thể đánh của Phùng Phàm hung hăng mãnh liệt, tuy rằng bà không biết ai là người gửi hình ảnh và bản ghi âm chết tiệt kia đến cho mình, thế nhưng nhìn vô đó, bà ta rõ ràng nhìn thấy Diệp Hiểu Khê không biết xấu hổ mà quyến rũ chồng bà, khiến bà trực tiếp giận điên người.

Hơn nữa, bên trong bản ghi âm kia đã nói rõ, Diệp Hiểu Khê thật sự đã bò lên giường chồng bà.

Chồng bà là đạo diễn nổi danh, mà trong giới giải trí thì có rất nhiều người phụ nữ không biết tự trọng là gì, hơn nữa, bà cũng không quản nổi phương diện nửa người dưới của ông ta, vì vậy chuyện scandal của chồng bà và những nữ minh tỉnh khác, bà vẫn thường một mắt nhầm một mắt mở mà bỏ qua.

Thế nhưng, bà không chịu được việc Diệp Hiểu Khê lại dám nói xấu mình.

Diệp Hiểu Khê đã cười trơ trẽn, hỏi Phương Kha rằng, ông ta cả ngày cùng với cái người thô kệch xấu xí kia lên giường, không cảm thấy buồn nôn sao? Thô kệch xấu xí? Phùng Phàm là một người tính khí bạo lực, nghe như vậy liên nhịn không được.

Vì vậy, Phùng Phàm không chỉ một người lao đến đây mà còn tìm đến hai người để giúp bà.

Hai người này là bạn thân của bà, quanh năm sát cánh chiến đấu, đều là người rất khỏe mạnh và nhanh nhẹn.

Hai người bạn thân này của bà, vẫn luôn hận thấu xương loại người thứ ba chen vào gia đình người khác.

Bọn họ chỉ cần gặp được người thứ ba liền lập tức đánh, cũng không quan tâm đến việc Diệp Hiểu Khê là nữ hoàng điện ảnh hay là ngọc nữ gì, bọn họ chỉ muốn giáo huấn loại tiểu tam không biết xấu hổ này mà thôi! "Diệp Hiểu Khê, cô dám nói tôi xấu xí sao? Hôm nay tôi sẽ đánh cho cô xấu đến ma chê quỷ hờn!"

Móng tay của Phùng Phàm rất dài, bà ta đưa tay, không chút khách khí mà túm mặt của Diệp Hiểu Khê.

Trong nháy mắt, gương mặt vốn sưng đỏ khó xem của cô ta lại xuất hiện thêm một vết cào rớm máu.



Xấu xí? Lòng Diệp Hiểu Khê nghe vậy liền bồn chồn lo lắng, ban nãy, lúc nói chuyện với Phương Kha, đúng là cô ta có nói Phùng Phạm là người thô kệch, xấu xí.

Thế nhưng lời này, Phương Kha không thể nào lại nói với Phùng Phàm, làm sao bà ta biết được? Nhìn thấy Phùng Phàm và hai người bên cạnh lao đến chỗ Diệp Hiểu Khê, fans của Diệp Hiểu Khê lập tức bối rối.

Nữ thần của bọn họ cao cao tại thượng, băng thanh ngọc khiết, sao lại bị người ta mắng chửi là hồ ly tinh thế này? "Diệp Hiểu Khê, mày quyến rũ chồng bài! Đúng là không biết xấu hổ mài Loại người thứ ba như mày, nhìn xem hôm nay bà giáo huấn mày thế nào!"

Cũng không chờ Phùng Phàm trả lời, hai người bạn thân của Phùng Phàm đã nhào đến.

Trong nháy mắt, bọn họ đã xé áo của Diệp Hiểu Khê ra, luồng tay vào trong váy của Diệp Hiểu Khê, xé rách cả quần lót của cô ta.

"Diệp Hiểu Khê, không phải cô thích làm người thứ ba, thích cởi quần áo, thích quyến rũ đàn ông lắm hay sao? Được thôi, ngày hôm nay, chúng tôi cho cô cởi cho đã, để coi cô có thể câu dẫn bao nhiêu đàn ông!"

Diệp Hiểu Khê nghĩ rằng, cùng lắm như hôm nay cô ta phải chịu một trận đánh rồi thôi.

Thế nhưng cô không dám nghĩ đến việc, bọn người Phùng Phàm lại muốn cởi sạch quần áo của cô trước mặt mọi người.

Cô là nhân vật của công chúng, vân còn muốn giữ lại hình tượng.

Nếu như đêm nay, cô thật sự thoát y trước mặt mọi người thì sau này sẽ không còn cách nào để tẩy trắng nữa.

Cuối cùng, con đường nghệ thuật của cô ta, triệt để bị phá hủy! Những đạo diễn, chế tác kia làm sao có thể dùng một diễn viên đã khỏa thân trước mặt mọi người chứ! Loại như vậy, chắc chỉ có những đạo diễn phim người lớn là dám dùng đến.

Mà Diệp Hiểu Khê cô từ trước đến nay kiêu ngạo như vậy, cô là một nữ hoàng điện ảnh được mọi người vờn quanh hâm mộ, sao lại lưu lạc đến mức đóng loại phim đó chứ! Nhìn thấy Phùng Phàm và hai người bạn thân càng ngày càng có những động tác điên cuồng, Diệp Hiểu Khê trực tiếp bị dọa đến sợ choáng váng.

Sau khi lấy lại được phản ứng, cô ta vội vàng bảo vệ trước ngực, sau đó gào lên không ngừng: "Thả tôi ra! Các người mau thả tôi ra! Đừng đụng đến tôi! Các người đừng đụng đến tôi! Cứu mạng! Bọn họ điên rồi! Tất cả bọn họ phát điên rồi! Đạo diễn Phương, cứu tôi! Cứu tôi!"

Phương Kha cũng không ngờ rằng con cọp cái nhà mình sẽ đến đây.

Dù sao, ông ta cũng yêu thích gương mặt của Diệp Hiểu Khê, cũng mê luyến thân thể đầy sức sống của cô ta, vì vậy khi nhìn thấy cô ta bị người khác bắt nạt như vậy, ông ta cũng có chút đau lòng.

Thể nhưng chút đau lòng nhỏ nhoi này còn chưa đủ đế so với nỗi sợ con cọp cái kia.



Phương Kha chỉ lo cọp cái sẽ tính số mình, vì vậy ông ta chỉ nhìn nhìn Diệp Hiểu Khê chốc lát đã nhanh chóng lẩn khỏi đám người, trốn mất.

"Chị Phùng, chị thả tôi ra có được không? Tôi oan uổng mà! Tôi và đạo diễn Phương ở trong đó hoàn toàn trong sạch!"

"Láo!"

Phùng Phàm trực tiếp tát mạnh vào lời nói hóa hoàn của Diệp Hiểu Khê.

"Diệp Hiểu Khê, đừng có ở đây mà nhiều lời với tao! Nếu mày cùng với chồng tao trong sạch, vậy sao lại nhắn tin cho chồng tao, hỏi ông ta cảm thấy mày hầu hạ trên giường có tốt hay không? Diệp Hiểu Khê, sao lại có loại hồ ly tính không biết xấu hổ như mày!"

"Ngày hôm nay, tao sẽ ở trước mặt mọi người mà cởi sạch con hồ ly tinh như mày, để xem thử mày lấy cái gì câu dẫn đàn ông!"

Nói xong, Phùng Phàm trực tiếp xé quần áo trên người Diệp Hiểu Khê ra.

Vai áo của cô ta bị Phùng Phàm kéo xuống, cảnh xuân trước ngực nửa lộ ra, nhìn qua thật sự là chật vật.

Hai người bạn thân của Phùng Phàm lại càng mạnh bạo hơn cả bà ta, bọn họ thẳng thừng kéo quần dài của Diệp Hiểu Khê xuống, xé nát thành váy ngắn.

Sau đó, đến cả quần lót của Diệp Hiểu Khê cũng đã bị cởi xuống.

Trận hỗn loạn này, người khởi xướng chính là Diệp Gia Bảo, cậu bé đang vui sướng ngồi trước máy tính, hài lòng nhìn cảnh Diệp Hiểu Khê bị Phùng Phàm tàn nhẫn hành hạ.

Đúng là như vậy, đoạn ghi âm và những hình ảnh vừa rồi của Diệp Hiểu Khê với Phương Kha là do Diệp Gia Bảo gửi cho Phùng Phàm, Sư phụ của Diệp Gia Bảo - Quý Kiêu, không biết làm sao đã phát hiện ra mối quan hệ không đứng đắn của Diệp Hiểu Khê và Phương Kha.

Vì vậy, anh ta đề nghị Diệp Gia Bảo thử hack máy tính của Phương Kha, không ngờ, Diệp Gia Bảo chỉ là dùng chút thủ thuật kiểm tra các phần mềm trên máy của Phương Kha đã phát hiện ra đoạn ghi âm và hình ảnh này của ông ta và Diệp Hiểu Khê.

Cuối cùng, Diệp Gia Bảo thuận tiện tìm được cái tên của Phùng Phàm trong danh sách liên lạc, cậu liền nhanh chóng nặc danh gửi những hình ảnh, bản ghi âm này cho Phùng Phàm.

Diệp Uyển Nghi vừa ăn chocolate, vừa thưởng thức hình ảnh Diệp Hiểu Khê bị Phùng Phàm đánh cho no đòn.

Diệp Uyển Nghi quay mặt sang, cười híp mắt với Diệp Gia Bảo: "Anh, bà thím Diệp bị người ta đánh thảm thật đó, sau này, chắc cô ta cũng không gặp người được nữa rồi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.