Chương trước
Chương sau
Yết hầu Lục Minh Thành chuyển động mấy lần, nên biết rằng, điều anh không thể chống cự nhất chính là bộ dạng ấm ức của cô.

Anh gầm lên một tiếng rồi ra sức hôn Uyển Dư, nơi nào đó trên người anh nóng đến mức khiến chân Uyển Dư cũng đau.

Cảm nhận được nơi nào đó của anh đang nóng rực khiến Uyển Dư ngay tức khắc hoảng hốt.

Tối hôm qua, bời vì còn dược tính của thuốc nên cô có thể mặc ý châm lửa lên người anh, hết lần này đến lần khác đè anh xuống, nhưng hiện giờ cô rất tỉnh táo, cô thực sự không có dũng cảm đè anh xuống đâu.

"Cậu trẻ, em...

Lời nói phía sau của Uyển Dư còn chưa nói ra thì đã bị nụ hôn của Lục Minh Thành nuốt chứng khiến cô không có cách nào kháng cự, chỉ có thế, chìm vào nụ hôn với anh.

Uyển Dư có một linh cảm mờ nhạt, sáng sớm hôm nay, cô và Lục Minh Thành nhất định sẽ tiếp tục hoàn thành việc mà tối qua bọn họ vẫn chưa làm.

Dù sao thì dược tính của thuốc AE cũng đã được cô chống cự qua rồi, cô bây giờ cũng không cần quan tâm sẽ chảy máu hay gì đó nữa.

Nghĩ đến việc mình sắp cùng với anh phát sinh chuyện ân ái của nam nữ khiến Uyển Dư không khỏi có chút căng thẳng.

Ngoại trừ lần đầu tiên cô bị người đàn ông cưỡng bức trong khách sạn vào năm năm trước thì cô thực sự chưa cùng người đàn ông nào phát triển đến bước đó, kí ức về đêm đó, ngoại trừ đau đớn ra thì không còn bất cứ gì nữa, cũng không biết cậu trẻ có làm cô đau hay không.

Nghĩ về nỗi đau không thể diễn tả vào đêm đó khiến Uyển Dư không khỏi co người lại, nhưng giây tiếp theo cô lại tiến về phía trước.

Nếu đã quyết định cả đời cả kiếp này nắm chặt tay nhau thì ở đâu còn làm điệu bộ ỏng eo thế này chứ! Quần áo trên người càng ngày càng ít, Uyển Dư đỏ bừng khuôn mặt tươi cười, cô đang chờ Lục Minh Thành xông vào.

Không ngờ rằng, lúc cô cứ nghĩ mình và Lục Minh Thành sẽ vượt qua hàng phòng ngự đó thì Lục Minh Thành lại đột nhiên buông cô ra.

"Anh đi tắm nước lạnh!"

Nói xong, đôi chân dài thẳng tắp của Lục Minh Thành liền nhanh chóng đi vào phòng tắm.

Uyển Dư cau mày nhìn trần nhà, nếu như hôm nay Lục Minh Thành làm chuyện ấy với cô, cô sẽ rất căng thẳng, nhưng anh lại buông thả cô thế này lại khiến cô rất mất mát.

Đã làm đến bước này rồi mà cậu trẻ đều không tình nguyện cùng cô vượt qua hàng phòng ngự, chẳng lẽ nào cơ thể cô không đủ sức hấp dẫn anh? Uyển Dư không tình nguyện chấp nhận việc bản thân mình không đủ sức hấp dẫn cậu trẻ, nhưng mà vừa nãy anh đã đột nhiên đẩy cô ra rồi, quá làm tổn thương người khác rồi, khiến cô không tự chủ mà nghĩ về phương diện đó.

Uyển Dư cảm thấy, hai người muốn hòa hợp với nhau thì điều quan trọng nhất chính là thành thật, cô muốn đi vào phòng tắm, muốn đem những điều thắc mắc trong lòng hỏi cậu trẻ rõ ràng.

Cửa phòng tắm không có khóa, vì vậy Uyển Dư liên trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Lúc nhìn thấy một cảnh ở trong phòng tắm, khuôn mặt nhỏ nhắn của Uyển Dư liên đỏ bừng đến cực điểm.

Cậu trẻ vậy mà lại ở...

tự mình giải quyết...

Cảnh tượng trước mặt quá kinh động khiến Uyển Dư nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, sau khi định thần lại, trong lòng Uyển Dư lại tràn đầy phiền muộn.

Cậu trẻ thà tự mình giải quyết cũng không nguyện ý muốn cô.

Uyển Dư vô thức ủ rũ ngực xuống, cô dù sao cũng là một đại mỹ nữ ngực tấn công mông phòng thủ, vậy mà lại không thể hấp dẫn được cậu trẻ? Uyển Dư càng thêm tổn thương rồi.

Với tình cảnh tổn thương thế này, Uyển Dư thực sự muốn tìm nơi nào đó vắng vẻ nhảy xuống.

Nhưng dù có nhảy ở nơi vắng vẻ thì cô cũng sẽ chọn cách khiến bản thân chết một cách rõ ràng.

Uyển Dư hắng giọng, có vài câu mặc dù khó nói nhưng cô vẫn phải nói ra: "Cậu trẻ, anh vừa rồi...

anh vừa rồi tại sao lại không tình nguyện cùng em..."

Da mặt Uyển Dư khá mỏng, từ quan trọng của câu hỏi còn chưa nói xong thì mặt cô đã đỏ như máu rồi.

Cô hít một hơi thật sâu rồi dứt khoát đập vỡ cái hộp: "Cậu trẻ, anh vừa rồi không tình nguyện chạm vào em, có phải là bởi vì cơ thể em không đủ hấp dẫn anh?"

ÁI Uyển Dư buôn bực thở dài trong lòng, tối hôm qua anh kìm chặt lòng không chạm vào cô, cô còn cứ nghĩ là vì anh quá yêu cô, sợ cô chảy máu hay gì đó mà kìm lòng, bây giờ xem ra, hình như việc cậu trẻ tối qua không chạm vào cô, là bởi vì anh căn bản không có hứng thú gì với cơ thể của cô.

Uyển Dư rũ cái đầu nhỏ xuống, cô yên lặng dựa vào bức tường ngoài phòng tắm, càng nghĩ càng đau buồn, nhưng cô lại không cách nào khống chế được đại não của chính mình! Lục Minh Thành hiểu nhiên không ngờ tới lúc anh đang làm việc đó thì Uyển Dư đột ngột xông vào, bất giác không khỏi sửng sốt.

Ngay lập tức có một cảm giác, sự ngại ngùng không phù hợp với tuổi tác của anh.

Được rồi, Lục Minh Thành thừa nhận, cái mặt già này của anh cũng ửng đỏ rồi.

Nếu như vừa nãy Uyển Dư chú ý nhìn thì cô có thể nhìn ra, dáy tai của Lục Minh Thành đều đỏ cả lên rồi.

Nó giống như một cậu học sinh tiểu học làm việc xấu, bị cô giáo bắt quả tang.

Anh vốn dĩ định nói gì đó để che lấp sự ngượng ngùng của bản thân, nhưng không ngờ giây tiếp theo Uyển Dư đã nói một câu khó chịu, anh biết, Uyển Dư nhất định đang hiểu lầm.

Có trời mới biết anh đã muốn cô đến nhường nào, nhưng tối hôm qua lúc bác sĩ Giang rời đi có dặn dò rằng, cơ thể Uyển Dư nội trong một tuần không được làm chuyện đó.

Anh có cầm thú cũng không nỡ đem cơ thể của người con gái mình yêu ra đùa được.

Lục Minh Thành không muốn Uyển Dư hiểu lầm, nhưng anh cũng không biết nên mở lời giải thích với Uyển Dư thế nào.

Sau khi quấn xong khăn tắm, anh trâm mặc một hồi vẫn là bước vào phòng ngủ.

"Cậu trẻ, anh không lên tiếng có phải là đang ngâm thừa nhận không?"

Ngầm thừa nhận cơ thể cô không đủ hấp dẫn anh? "Uyển Dư, anh đối với cơ thể em, rất có hứng thú."

Lục Minh Thành thực sự không thể nhịn nổi bộ dạng người vợ nhỏ ấm ức của cô, ánh mắt sâu đậm chầm chậm rơi vào cơ thể cô, khiến người khác có thể cảm nhận được trái tim chân thành.

"Hả?"

Uyển Dư sửng sốt, cậu trẻ nói cái gì? Anh nói anh rất hứng thú với cơ thể cô? Nếu như anh hứng thú với cơ thể cô, vậy tại sao vừa nãy anh lại không muốn chạm cô? Lời nói này, là muốn lừa cô phải không! Uyển Dư không nói mà lặng lẽ đi về bên cạnh giường, nhưng nhìn sau bóng lưng cô, Lục Minh Thành có thể nhìn rõ ra được cô còn đang ấm ức.

Lục Minh Thành nhẹ nhàng thở dài một tiếng, anh ôm chặt Uyển Dư từ phía sau: "Uyển Dư, bác sĩ Giang nói rồi, cơ thể của em nội trong một tuần không thể làm những chuyện vận động kịch tính, anh...chỉ có thể nhẫn nhịn"

Nói xong lời này, Lục Minh Thành cũng có một chút đau buồn. Sau khi Uyển Dư tỏ tình với anh xong, anh vốn dĩ nghĩ mình cuối cùng cũng có thể không cần ăn chay rồi, nhưng bây giờ xem ra, những ngày tháng ăn thịt vẫn còn xa lắm.

Một tuần, có chút...khó khăn. Đặc biệt, việc ôm cô ngủ mỗi đêm cũng là một cực hình đối với anh.

Nhưng cho dù anh có khó chịu bao nhiêu đi nữa thì anh cũng sẽ không lấy cơ thể cô ra đùa giỡn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.