Trước ngày thi đại học
Cầm điện thoại trên tay hơn mười lăm phút. Tin nhắn cũng đã nhập xong với vỏn vẹn hai chữ "good luck" nhưng tôi vẫn không gửi được.
Mãi đến sáng hôm sau tôi mới phát hiện tin nhắn đã được gửi đi. Chắc có lê tối qua ngủ quên nên bấm nhầm hay trong tiềm thức tôi vẫn muốn gửi tin nhắn đó?
Hôm nay tôi không đi làm mà ngồi nhà chờ đợi. Chẳng biết là đợi điều gì nữa. Tôi chỉ muốn yên lặng và suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra. Một tháng nay, tôi và anh không hề có bất cứ liên lạc nào. Kể cả gặp mặt cũng không. Có lẽ anh chẳng cần tôi nữa. Người ta thường nói "có mới nới cũ" anh chắc cũng không ngoại lệ.
Hai ngày thi mà người ta vẫn bảo là ngưỡng cửa của mỗi con người cũng trôi qua. Cuối cùng tôi cũng yên tâm về quê. Sáng sớm, tất cả đã chuẩn bị xong. Tuệ Lâm cũng thi chuyển cấp xong, con bé đang đứng cùng tôi đợi xe.
[Lời biệt ly buồn đến mấy cũng không thể nào
Làm cho em gục ngã đến mức tuyệt vọng
Chỉ là vết thương sâu một chút thôi anh àh
Ngày mà anh tìm đến, em tin anh thật lòng
Và yêu em bằng những cảm xúc tự nguyện
Làm em quá yêu nên mù quáng đến yếu lòng
Là ngày chúng ta bắt đầu những sai lầm
Dù cho bây giờ trái tim anh dành hết cho em và yêu em rất nhiều
Nhưng sau này sẽ ra sao?
Em không thể cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ca-tinh-va-chang-playboy/2035225/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.