"Trợ lý Điền, tôi về đây."
"Ừm."
"Tổng trợ lý Điền, tạm biệt."
"Ngày mai gặp."
"Tạm biệt trợ lý Điền."
"Tạm biệt."
Điền Điềm từ văn phòng một đường cười tới cửa, cả khuôn mặt đều cười đến cứng đờ.
Y còn không biết thì ra nhân khí của mình lại tốt như vậy, đây đều là công lao của vị Thiệu đại tổng tài kia đi.
Điền Điềm đi đến đại sảnh, đứng cạnh một cây cột nhìn đồng hồ trên tay, không nhịn được lại ấn ấn mấy cái nút bên trên, trên màn hình lại xuất hiện hai trái tim nhỏ, hơi thở của y vì vậy mà nghẹn lại.
Khi nhìn thấy trái tim nhỏ kia đang ngày càng gần trái tim của y, toàn thân đều run rẩy.
Trái tim kia càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, gần như đã chồng lên nhau.
"Tiểu Điềm."
"Vâng!"
Thiệu Huy thấy Điền Điềm bị hắn kêu một tiếng mà giật mình, nghi hoặc bước tới.
"Làm sao vậy? Còn giật mình nữa."
"Không có..." Điền Điềm lật bàn tay lại, giấu đồng hồ ra sau lưng, "Không có chuyện gì, chỉ là anh kêu em đột ngột quá nên chưa chuẩn bị tâm lý thôi."
"Được rồi, đi thôi." Thiệu Huy cực kỳ tự nhiên nói, chờ đến khi Điền Điềm phản ứng lại, y đã đi đến bãi đậu xe ở tầng hầm.
Tại sao y phải cùng hắn về nhà?
Không đúng nha.
Thiệu Huy nhìn người bên cạnh nửa ngày cũng không có động tĩnh, mở miệng hỏi.
"Sao lại sững sờ nữa rồi?"
Điền Điềm ngẩng đầu lên nhìn hắn, mặt đầy nghi hoặc: "Tại sao em lại phải đi với anh? Thiệu Huy, bây giờ đã là giờ tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu/1752642/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.