Editor: demcodon
Lúc lăn xuống cầu thang Phương Vân Tuyên đã nghĩ: "nếu như có kiếp sau hắn sẽ không yêu đương thêm lần nào nữa, ba mươi hai tuổi đã không còn trẻ nữa nhưng hắn vẫn còn chưa sống đủ, cho dù bị người đàn ông mình yêu sâu sắc mắng là "biến thái", "ghê tởm" nhưng Phương Vân Tuyên vẫn muốn sống tiếp."
Lúc mở mắt ra lần nữa Phương Vân Tuyên kinh ngạc phát hiện mình đã xuyên vào thân thể một người khác, người này trùng tên trùng họ với hắn nhưng mà cảnh ngộ thì nghe còn thê thảm hơn cả người chết oan chết uổng như hắn nữa.
Sau khi choáng váng qua Phương Vân Tuyên mới nhìn rõ nơi mình xuất hiện. Đây miễn cưỡng xem như một gian phòng. Nói miễn cưỡng cũng không quá, gạch mộc xây quanh bốn phía, không gian chưa được mười mét vuông, trên tường cũng không quét vôi còn lộ ra cả màu xam xám của bùn trét tường. Hắ dùng tay sờ thử, rơm rạ trát lên tường thô ráp làm cho người đau tay. Trong phòng ngoại trừ một cái giường gạch thì không còn dụng cụ gì khác. Trên nóc nhà cũng không có trần, chỉ có mỗi cái xà gác trên đỉnh đầu Phương Vân Tuyên.
Phương Vân Tuyên nằm ngang trên giường gạch, dưới thân là cái chiếu, bên tay trái là chăn bông. Cái chăn bông kia đã cũ nát tan hoang, rách toạc lộ cả sợi bông, sợi bông bên trong vốn không nhiều lắm cũng lộ hết cả ra ngoài, mặt trong chăn đen sì sì thứ gì đó như là dầu mỡ bóng loáng, để lên mũi ngửi thử là một thứ mùi không thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xau-kho-ga/8605/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.