Editor: demcodon
Chạng vạng ngày thứ ba Phương Vân Tuyên mới tỉnh lại, vừa mở hai mắt đã thấy người ngồi tràn đầy một phòng. Đỗ Ích Sơn ôm Nam ca nhi ngồi ở đầu giường, Vi Trọng Ngạn và lão Lục ngồi ở bàn sau, mấy huynh đệ còn lại hoặc dựa cửa hoặc dựa vách tường, cũng không biết là canh đã bao lâu.
Trong lòng cảm khái hàng vạn ngàn, Phương Vân Tuyên cảm kích không thôi. Từ khi hắn đến thế giới này đã coi mình là một du hồn đến dị thế này, không có thuộc về, không có căn cơ, bay tới chỗ nào cũng không sao cả. Dù sao nơi này không có bạn bè và thân thích, cũng không có ai để ý đến hắn.
Nhưng lúc này, suy nghĩ này đã hoàn toàn bị Phương Vân Tuyên phá hủy từ trong lòng. Thì ra trong lúc không biết còn có nhiều người quan tâm hắn như vậy, hắn tội gì từ chối người đến từ ngàn dặm, đạp hỏng ý tốt của người khác.
Nam ca nhi phát hiện trước tiên, từ trong ngực Đỗ Ích Sơn chạy ra nhào lên trên người Phương Vân Tuyên la lớn: “Phụ thân!”
Phương Vân Tuyên ôm bé hôn hôn, ôm chặt Nam ca nhi vào trong ngực.
Đã nhiều ngày Phương Vân Tuyên mê man bất tỉnh dọa cho đứa trẻ sợ. Nam ca nhi không ngừng nói chuyện với Phương Vân Tuyên, ôm cổ hắn không chịu buông tay.
Trong lòng Đỗ Ích Sơn lo lắng không yên cuối cùng buông xuống. Phương Vân Tuyên vẫn luôn bất tỉnh, y cũng càng ngày càng nôn nóng. Hai ngày nay y một giấc cũng chưa ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xau-kho-ga/2148242/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.