Editor: demcodon
Đỗ Dụ An bị hỏi đến cứng họng, nhất thời khó có thể đáp lại. Việc quá kế chỉ có gia đình đoạn tử tuyệt tôn mới làm, Đỗ Ích Sơn là một mạch của bọn họ. Mặc dù con nối dõi ít ỏi nhưng không phải một con trai cũng không có. Việc quá kế này nhắc tới không khỏi buồn cười, nhưng ông nhận rất nhiều bạc của Hứa di nương. Cho dù biết rõ việc này không hợp quy củ, nhưng lúc này cũng phải kiên trì hoàn thành mọi chuyện. Thứ nhất vì chèn ép khí thế của Đỗ Ích Sơn, thứ hai cũng biểu hiện chút uy phong của mình ở trước mặt người trong tộc. Hầu gia cái gì? Chỉ cần là họ Đỗ thì ở trước mặt tộc trưởng là ông cũng phải thành thật mà nghe lời.
Đỗ Dụ An đặt tách trà xuống giải thích với Đỗ Ích Sơn, tinh tế bẻ ra từng chữ xoa nắn nói một lần. Đại ý là Hứa di nương lớn tuổi, bên cạnh không có một đứa con cảm thấy cô đơn. Bởi vậy mới muốn quá kế một đứa bé nuôi bên người để bớt cô đơn.
Đỗ Ích Sơn lẳng lặng nghe, quay đầu lại hỏi Hứa di nương: “Không biết di nương muốn quá kế người nào?”
Hứa di nương nhìn chằm chằm Đỗ Ích Sơn, thấy trên mặt y không có vẻ giận dữ âm thầm nhẹ nhàng thở ra, lá gan cũng lớn cười nói: “Con nhà người ta đều là bảo bối, ai chịu làm con trai của một di nương chứ. Ta nghĩ mấy ngày, cầu xa không bằng cầu gần, cháu trai nhà nương ta rất tốt. Đại thiếu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xau-kho-ga/2148240/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.