Trong lòng Trình Nặc phấp phỏng, nhưng cô nhanh chóng ép xuống, cô hơi nhíu mi, môi không khỏi giơ lên, hỏi: "Loại mức độ nào?"
Mục Nhất Minh mím môi, suy tư chốc lát, thờ ơ nói: "Tôi nghĩ là xuất phát từ thói quen, hắn gia nhập đến bây giờ, từ trước đến nay suy nghĩ rất cẩn thận, tôi nghĩ lần này cũng như thế."
Trình Nặc không tiếp lời, trong lòng cô tán thành quan điểm của Mục Nhất Minh, Lâm Tu Dương có thể làm được đến vị trí hôm nay, bằng vào gan dạ sáng suốt và tài trí bên ngoài, trong đó nhạy bén cẩn thận cũng là mấu chốt thành công của anh ta, dù sao người làm nghề tài chính, nếu không nắm chặc toàn bố cục, thì rất khó đặt chân kinh doanh ở đây. Hành động của anh ta chỉ là một loại phản ứng bản năng, bất luận đối diện với người nào.
"Gần đây sếp đi vùng khác, nhưng mà đã liên lạc với anh ấy, anh ấy đồng ý hành động của tối qua, muốn chúng ta tiếp tục ngồi theo dõi." Mục Nhất Minh nói đại khái nội dung trò chuyện của anh và Tiếu Kha hôm nay cho cô nghe.
"Anh không cảm thấy lần này anh ta không giống ngày thường?" Trong lòng Trình Nặc nổi lên khác thường, cô không hiểu vì sao lần này Tiếu Kha ra tay phóng khoáng với hành động của bọn họ như thế, bàn về bình thường, anh ta sẽ trấn giữ chỉ huy, thậm chí sẽ vì tiến độ của vụ án mà thường thúc giục. Lần này, trong lòng Tiếu Kha dường như đã có dự tính từ lâu, trước mắt anh ta giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-quan-hon/1700693/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.