Đời không như phim, buổi sáng tỉnh dậy khổng phải là dưới ánh nắng ấm sáng sớm, cũng không có nụ cười hạnh phúc nhìn nhau. Mà là từ tiếng chuông báo thức như đòi mạng, tại sao hôm nay lại là thứ hai vậy trời, tại sao phải đi sớm để chào cờ vậy trời. Cô vươn tay tắt báo thức, 6h sáng. Đúng là cực hình.
Nhưng bù lại, khi vừa cử động tay đã chạm đến một mãnh mềm mại nhẵn nhụi, mũi lại ngửi được mùi hương làm say mê tâm tr ícô tối qua. Nhớ đến một đêm điên cuồng Hạ Tử Hiên không khỏi cười thầm.
Thật không uổng công cô bỏ công thức đêm thức hôm xem các trang web không dành cho con nít. Mặt dày mày dạng hỏi xin kinh nghiệm từ chác tiền bối. Và chịu tốn kém xin chỉ giáo các nơ nhãy cảm kí©ɧ ŧɧí©ɧ của cơ thể người từ cô bạn thân làm bác sĩ kia. Bù lại cô phải bao nó một trầu ăn sáng ở Landmark. Còn chịu chi phí cho chuyến đi vi vu Thái Lan cho nó nữa chứ.
Hỏi có một xíu vấn đề mà tốn kém ghê. Nhưng kết quả này thật xứng đáng nha. Vậy mới thấy nghèo kiến thức rất khổ sở mà.
Người trong ngực cô khẽ động đậy, tay em mò mẫm lên mặt cô. Rồi em ngẩng mặt nở một nụ cười tươi, một người cuối đầu một người ngẩng đầu cùng chào nhau buổi sáng bằng một nụ hôn nhẹ.
"Bảo Bối, dậy thôi".
Mỗi lần nghe cô gọi mình là Bảo Bối tâm Ôn Nhược Hi sẽ nhãy lên một nhịp. Cô rất thích cách gọi này, rất thân mật, cô cảm thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-noi-tim-em/362723/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.