Hạ Tử Hiên cùng Trình Tiểu Bân đi đến gầm cầu hôm trước cô đánh nhau với đám đại ca Long. Trên đường đi cô đạp xe phía sau không ngừng oán thán.
Tại sao cùng nằm vùng mà đứa phải đạp xe hụt hô, còn đứa được chạy xe máy thong dong. Lúc đến gầm cầu mồ hôi trên người cô đã đầm đìa, về nhà chắc không cần tắm.
Trình Tiểu Bân đứng chờ cô tới, nhìn mằ cứ buồn cười. Đội phó của anh chưa từng chật vật đáng thương như vầy.
"Đội phó, em nể chị thiệc"
"Bớt nói nhảm, sao không nghe đội trưởng nói em sẽ xuống đây ?"
Trình Tiểu Bân khoác vai cô cười nói "Muốn cho chị bất ngờ còn gì".
Hạ Tử Hiên hất tay anh xuống, nhăn mặt "Chú ý chút. Chị đang là học sinh của em, khoác vai kiểu này lỡ có người nhìn thấy rồi sao ?!"
"Em thuê trọ ở gần trường tiện cho việc theo dõi, chị điều tra tới đâu rồi ?"
Hạ Tử Hiên ngồi xuống thành cầu "Rất nhiều, danh sách về chị gửi vô mail cho em".
"À, vụ án lần trước em cho chị xem đã phá chưa?"
Trình Tiểu Bân cũng ngồi cạnh cô, buông tiếng thở dài "Vẫn chưa, lần này gặp đúng một tên vừa biếи ŧɦái vừa cực kỳ thông minh. Đội chúng ta điều tra cả tháng rồi vẫn chưa có manh mối gì".
"Chỉ mới biết được thân phận nạn nhân. Trong vòng 1 tháng tên biếи ŧɦái đó đã gϊếŧ 3 cô gái. Thủ pháp y chang nhau, phân sát móc nội tạng, còn hủy cả vân tay".
Hạ Tử Hiên nhíu mày, ở Việt Nam rất ít khi có những vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-noi-tim-em/362687/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.