Sau hai tiết thể dục mệt mỏi lại đến hai tiết Toán khổ đau. Hạ Tử Hiên thề năm đó khi cô học lớp 12 cũng chưa từng ghét bỏ môn Toán như bây giờ.
Sin - Cos - Tan - Huyền. Định lí Pytago là cái quái gì vậy trời, X, Y, Z nữa má ơi sao cô chưa từng nhớ mình từng học mấy cái quỷ xa lạ này vậy.
"Mấy em lấy giấy ra làm bài kiểm tra 15 phút". Câu nói như sét đánh của ông thầy Toán vang lên cả lớp liền sài bài ca than vang { Để hôm khác đi thầy - nay học thể dục mệt quá thầy ơi}
Đổi lại là những câu nói vô tình của ông thầy "Ai kêu mấy em ăn rồi nằm giờ học thể dục mố chút la mệt".
"Hôm khác làm bài kiểm tra vậy để hôm khác hả ăn cơm he"
"Không cầu cưa, nhanh lấy giấy ra".
Tôi dám thề, cái thời đi học ai cũng đã từng khổ sở vì những câu nói của thầy cô như vậy.
Lại còn thêm câu "Cho xin đôi giấy coi". "Cho mượn cây viết coi"
Hai câu này được Hạ Tử Hiên nói riết thành quen. Cô đi học chưa bao giờ mang theo những thứ đó. Trong balo của cô chỉ có sạc dự phòng, tai nghe bluetooth và bút ghi âm.
"Thiệc tình, mày đi học đem cái balo to tổ bố vậy đựng gì trong đó á ?". Hứa Tiên vô cùng thắc mắc.
"Đựng cơ mật quốc gia. Nói nhảm quài, cho hay không cho nói một lời".
Lúc Hứa Tiên đang định nhận mệnh dựt đôi giấy đưa cho cô thì từ bàn trên truyền xuống một cuốn tập và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-noi-tim-em/362686/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.