"Tôi là cảnh sát."
Bốn chữ ngắn ngủn phát ra khiến căn phòng trong nháy mắt an tĩnh lại, làmcho Thượng Tâm đang giãy giụa liền dừng lại, Thiệu Phi Phàm chậm rãibuông tay ra, nhìn cô lặp lại một lần nữa "Tôi là cảnh sát."
"Tôi không tin!" Thượng Tâm không suy nghĩ liền mở miệng, lắc đầu nói "anhđừng gạt tôi, các anh cái gì cũng có thể nói, tôi không tin, tôi khôngtin." Cô nói không tin, tuy nhiên không còn giãy giụa kêu loạn nữa, cóthể là trong tiềm thức cô hy vọng anh nói là sự thật.
Thiệu PhiPhàm ôm cô ngồi trên giường, rồi đi xuống khóa cửa phòng, sau đó lấy ramột cái máy ghi âm đặt ở bên giường ngồi xuống nói "Tôi nói, cô nghe,nghe xong hãy nói có tin hay không."
"Tôi tên là Thiệu Phi Phàm,học trường quân đội XX, số 09087416, bốn năm trước thông qua xét tuyển ờ tổng cục trở thành Cảnh Đội nằm vùng, đổi sang thân thế khác, dùng têngiả Thiệu Phi Phàm bắt đầu nhiệm vụ. Nhiệm vụ là đến gần anh Cửu, tìm ra nội gián ở cục cảnh sát và thu thập tội chứng buôn bán nhập khẩu phạmpháp, chứng cứ buôn bán người vị thành niên." Thiệu Phi Phàm nhìn conngươi Thượng Tâm không ngừng trợn to, rồi dần ổn định cảm xúc " anh Cửu rất nhanh sẽ trở lại, trước khi anh ta trở lại tôi phải tìm được nộigián, như vậy mới có thể nắm được nhất cử nhất động của anh Cửu. Nếu đây không phải là thời khắc quan trọng, tôi cũng không giữ cô lại, ThượngTâm, cô hãy nghĩ lại xem, những gì cô đã thấy qua mấy ngày nay, suy nghĩ một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/71113/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.