"Phàm. Anh Cửu rấttín nhiệm cậu nha, gần đây danh tiếng của cậu rất lớn." Thần Tri Thưđứng lên, mặc dù không cao lớn giống Thiệu Phi Phàm, nhưng khí thế hắncũng không thua anh chút nào, trên người hắn tràn đầy sự âm u càng khiến người bên cạnh e ngại.
Thiệu Phi Phàm không có biểu hiện gì chỉcười nói "Đó là anh Cửu ưu ái tôi, nếu Thần thiếu muốn tìm người, vậy có thể tùy tiện tìm, nhưng chỉ có lần này thôi, nếu có lần tiếp theo,chúng tôi cũng không tiện giao phó cùng anh Cửu."
"Phàm?" Lý Lankhông đồng ý, chỉ là tình thế bất dắc dĩ, khi Thiệu Phi Phàm nói mộtcâu"Tôi sẽ phụ trách hậu quả " thì cô ta chỉ khinh thường cười tươi mộttiếng, rồi xoay người rời đi.
Thần Tri Thư cũng không nói gì nữa, chỉ phất tay bảo mọi người đi tìm kiếm mọi nơi, kết quả dĩ nhiên làkhông có, Thần Tri Thư ngước đầu nhìn chung quanh, khi nhìn đến một mặttường thủy tinh liền cảm thấy có cái gì không đúng, khóe mắt lóe lên"Phàm, cậu không ngại mở cửa bên kia, cho tôi xem một chút chứ."
Ánh mắt sắc bén, không hổ là con cháu nhà họ Thần, lại muốn xem xét mậtthất của bọn họ. Thiệu Phi Phàm giơ tay lên, A Đinh mở xuống chốt cửamật thất, cửa kính chậm rãi mở ra, chỉ là bên trong cũng không có gì"Thần thiếu cũng biết, trước đây không lâu cảnh sát đã tịch thu mộtnhóm hàng, không gạt cậu đám hàng kia là của chúng tôi, xảy ra chuyệnkhông may nên anh Cửu mới phải đi ZNV' mua bán, hôm nay tôi cùng Lý Lan chỉ trông coi nơi này, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/71112/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.