Thượng Tâm tiếp điện thoại xong, cả khuôn mặt không giấu được vẻ vui mừng. Trở lại bàn cơm, Thần Tri Thư cảm thấy cô cười rất chói mắt, tay hắn nắmchiếc đũa nhịn đến phát run.
Hạ Hâm Hữu nhìn hai người nhưngkhông có biểu hiện gì tiếp tục ăn cơm, nhưng chồng bà ở bên cạnh lạinhịn không được, thấy Thượng Tâm nói chuyện điện thoại xong lại vui mừng như vậy, nghĩ như thế nào cũng thấy kỳ cục, âm dương quái khí nói:"Thiệu Phi Phàm có chuyện gì? Gần sang năm mới lại đi công tác cũngkhông biết là thật hay giả, hay là hắn lừa dối con, chạy đi tìm ngườitình cũ mình."
Thượng Tâm hiểu rõ tínhtình cha mình, tiểu cô nương vui mừng, không so đo cùng ông, gắp miếngdưa nói "Cha, người cứ muốn người khác vứt bỏ con như vậy sao? Hừ, látnữa con đi gọi điện thoại cho ông nội, liền nói cha. . . . . ." Cô dừnglại, mắt to chợt lóe lên "Liền nói lúc người đi công tác là lừa mẹ con,nhưng lại chạy đến Tiểu Sơn gặp người tình cũ."
Thượng Trạm Bắc bị tức đến trừng mắt "Con cẩn thận đừng có nói lung tung."
Thượng Tâm không chút hãi sợ cũng trợn mắt nói "Con đâu có nói bậy, người cóthể nói Thiệu Phi Phàm giả đi công tác, vậy khẳng định trước kia ngườicũng từng làm như vậy, nếu không người làm sao có thể hoài nghi anh ấyđây ? Nhất định là cha suy bụng ta ra bụng người rồi, Mẹ, cha nuôi, mẹnuôi, anh Thần, mọi người nói có phải hay không ?"
Ông tuyệt sẽkhông bỏ qua cho người anh em có chuyện cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856789/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.