"Thiệu Phi Phàm?" Thượng Tâm kinh hãi kêu thành tiếng, sau lưng cô Thần TriThư khẽ nheo mắt lại,... Hơi thở nguy hiểm hình như nặng hơn một chút.
Thiệu Phi Phàm cười cười, chậm rãi bước đến gần. Hôm nay tạm thời có một vụán ở gần nhà họ Thượng, xong xuôi anh liền lên xe đi đến Nhà họ Thượng,đi vào mới biết Thượng Tâm đã trở lại trường rồi. Anh lái xe lượn quanhtới trường học, người gác cổng đã sớm biết xe cảnh sát của anh, để choanh dừng ở trong trường sau đó vào phòng bảo vệ chờ Thượng Tâm.
Nhưng thật vừa đúng lúc anh liền đem tất cả nhìn vào mắt. Vung tay lên, anhliền đem Thượng Tâm ôm ào lòng, trên mặt đều là sự cưng chiều, "Thầnthiếu gia, Tâm Tâm nhà chúng tôi đơn thuần, không có tâm địa gian sảonhư vậy, cho nên đối với việc cô ấy kết giao bạn bè, tôi luôn không canthiệp . Lại nói tôi cũng biết Kỷ Thành, năng lực Tâm Tâm kém, ở trườnghọc có người giúp đỡ cô ấy, tôi mới yên tâm."
Lời nói của ThiệuPhi Phàm không phải là giả, anh cùng Kỷ Thành xác thực có quen biết. Mỗi một lần đưa Thượng Tâm trở về trường học, luôn vô tình có thể nhìn thấy cậu ta. Mà Kỷ Thành ở trước mặt anh cũng không che giấu tâm tình chútnào. Chỉ là số tuổi này, dù sao Thiệu Phi Phàm cũng có nhiều kiến thứchơn so với nhưng người lứa tuổi này, anh không có nói cái gì khó nghe,ngược lại gặp được cậu ta anh liền nhờ cậu ta, chăm sóc Thượng Tâm.
Thượng Tâm có quan hệ cùng bạn học ở phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856782/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.