Khuôn mặt của Thượng Tâm liền đỏ lên, tay nhỏ bé bụm mặt lại, mắt cô quét loạn khắp nơi "Hôn như thế nào?"
Cô hỏi anh hôn như thế nào? Thiệu Phi Phàm trừng mắt nhìn cô, làm sao anhlại quên cô nương nhà anh có chút đơn thuần quá mức."Không ra sao, đíchxác là không ra sao." Nặng nề nói xong, anh liền mở khóa ra, rồi xuốngxe đi vòng qua sang chỗ cô mở cửa xe ra.
Thượng Tâm nhìn xe cảnhsát tựa như tên lửa chạy ra ngoài, cô vuốt khuôn mặt vẫn nóng lên như cũ của mình rồi suy nghĩ: có phải Thiệu Phi Phàm tức giận hay không?
Thiệu Phi Phàm lái xe đi ra ngoài, trong lòng cũng bực bội. Từ kính xe anhnhìn thấy Thượng Tâm vuốt khuôn mặt của mình ở cửa, một bộ dáng ngây ngô , anh liền thở dài, rồi quay đầu xe trở lại.
Xe gấp khúc quay lại dừng ngay ở bên cạnh chỗ Thượng Tâm đang đứng.
"Làm sao anh lại quay trở lại vậy?" Thượng Tâm u mê hỏi.
Thiệu Phi Phàm mở cửa xe ra "Thượng Tâm, cô có biết tôi hôn cô có nghĩa là gì hay không?"
" Nghĩa là gì?" Cô thuận miệng hỏi, đầu cũng ngây ngô dại dột.
Thiệu Phi Phàm lại im lặng một lần nữa, nửa là lúng túng nửa là tức giận hôlên "Ý nghĩa là tôi thích cô, tôi thích cô, có hiểu hay không?"
"ừm! . . . . . . Hả?" Đầu tiên là Thượng Tâm gật đầu, gật đầu xong cô lạichợt ngửa đầu tròn mắt nhìn anh. Chỉ là Thiệu Phi Phàm đã không còn mặtmũi đối với cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856780/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.