Hai lão già còn thật sự tìm tới Vũ Nguyên Cát!
Đừng thấy Vũ gia có tiền cỡ nào, hai người bọn họ già cả mắt mờ không thèm để ý, nếu có thể lấy được chút tiền của Vũ gia thì mới tốt!
Đừng hy vọng hai người bọn họ cảm ân tạ đức, bọn họ ích kỷ lắm.
Nhưng mà người theo chân nọn họ đi đến cũng không nghĩ như vậy, hai người bọn họ chướng mắt giống như một cục phân chuột sáng rực trong nồi cháo gạo trắng vậy, nếu không phải xem ở việc hai người họ đều đã đất chôn tới cổ, thì đã sớm không quản bọn họ chết sống.
Cho nên tuy rằng mọi người đi theo, nhưng trong lòng đều không muốn giúp bọn họ nói chuyện, dù sao thì không để hai người bọn họ ăn nhiều thịt cũng là tốt cho sức khỏe bọn họ, cơ mà lòng tốt bị xem là lòng lang dạ thú, mọi người còn không có tiện đến mức lấy mặt nóng dán lên mông lạnh đâu.
Cốc cốc cốc cốc cốc cốc!
Hai lão già còn rất có khí thế dám gõ cửa nhà Vũ Nguyên Cát.
Kết quả vừa mở cửa, đi ra là một người mặc áo liền váy, tóc vàng mắt xanh, Adela!
Con ngươi hai lão già đều trừng ra ngoài rồi!
“Mấy người là ai? Muốn tìm ai?” Adela bô bô trước tiên phun ra một chuỗi tiếng Pháp.
“Mày, mày phải nói ngôn ngữ bọn tao có thể nghe hiểu, hiểu không?” Lão Trương lắp ba lắp bắp ý đồ câu thông với Adela.
“Mấy người còn không rời đi, tôi liền báo cảnh sát!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2976063/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.