🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai người dạo dạo nhà cũ xong, giơ chân lên phủi phủi mông chạy bốc một hàng khói, Hứa Tư Văn vừa chạy vừa lo lắng: “Thùng gỗ kia ném trong giếng được không?”



“Không có chuyện gì! Đợi một chút anh tìm mấy người thường làm chuyện này xuống vớt lên là được, đừng tiếp tục suy nghĩ nữa!”



“Chuyện này mà còn có người thường làm à?”



“Chúng ta không phải người đầu tiên như vậy, trước đầu đông cũng có mấy nhà bị rớt.”



Hứa Tư Văn: “…!”



Cái câu kia nói thế nào nhỉ? Tất cả đều có thể!



Vũ Khánh Cương dẫn Hứa Tư Văn đi ra từ nhà cũ, mang theo bao lớn bao nhỏ cùng đi đến khu mộ phần.



Mộ phần nơi này không nhiều, nhưng mà cũng không ít.



“Trước đây giống như một bãi tha ma vậy, đào hố có thể làm một nấm mồ, hiện tại cuộc sống thật tốt, liền sửa nơi này thành nghĩa địa, nấm mồ đều sửa chữa một lần, dựng lên bia mộ, mộ phần không ai quản thì mọi người cũng kiếm tiền tu sửa lại, chỉ là không biết tên, nên cũng không dựng bia.” Vũ Khánh Cương vừa nhớ lại năm đó, vừa so sánh với hiện tại, phát hiện đúng là biến hóa thật lớn.



Hứa Tư Văn nhìn nghĩa địa thuộc về làng Hổ, cảm thấy thật không tệ mà!



Từ sau khi thấy dáng vẻ của làng cũ, Hứa Tư Văn cảm thấy đem nơi nào so sánh với làng cũ, cũng có thể hoàn toàn thắng được.



Nghĩa địa được xây ở một chỗ ruộng dốc rộng đón nắng dưới chân núi, bốn phía trồng một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975898/chuong-120.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.