Hứa Tư Văn có một sở thích nhỏ, vẫn luôn không muốn người ta biết, đó chính là y đặc biệt thích mở bao tiền lì xì! 
Trước đây mình giấu tốt, một mình vui a vui đã nghiền rồi cũng liền thôi, hiện tại hai người sống cùng nhau, y cảm thấy cũng không cần giấu giấu diếm diếm. 
Vũ Khánh Cương không ngờ vợ còn có một mặt đáng yêu như vậy, chỗ nào có thể không ủng hộ? Đem tiền lì xì của mình với vợ đều lấy ra, rải ra đầy một giường! 
Hứa Tư Văn liền cao hứng! 
“Oa! Nhanh lấy giấy bút, với cái túi đựng tiền nữa!” Hứa Tư Văn vẻ mặt hạnh phúc vừa mở bao tiền lì xì vừa sai khiến Vũ Khánh Cương đi lấy đồ. 
“Em nhớ kỹ, làm riêng một quyển sổ tiết kiệm bỏ vào, chờ tương lai làm của hồi môn cho tiểu Nữu Nữu!” Không có lúc nào mà Vũ Khánh Cương không nghĩ tới việc tích góp đồ cưới cho cô con gái mới của hắn. 
Tay Hứa Tư Văn mở bao tiền lì xì một trận, quay đầu nhìn Vũ Khánh Cương, hắn đang cúi đầu cầm cái túi vải, chờ bỏ tiền vào bên trong, bên môi mang theo sủng nịch cùng bao dung. 
Một loại xúc động đột nhiên xuất hiện lan tràn ở trong đầu. 
Kể từ sau khi ở cùng với Vũ Khánh Cương, chính mình luôn có thể cảm giác được rất rất nhiều hạnh phúc và thỏa mãn chưa bao giờ có, lại thêm kinh hỉ, quẫn bách, vui vẻ, lúng túng không ngừng… Càng nhiều hơn chính là loại vui sướng mà mỗi lần đều có thể làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975895/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.