Bác sĩ vốn định bảo Tịch Thành Nghiễn ở lại bệnh viện quan sát vài hôm, dù sao vấn đề ở tâm lý không giống với vấn đề của cơ thể, bên ngoài không nhìn thấy, nhưng bên trong lại chôn giấu một quả bom vô hình, không biết lúc nào sẽ phát nổ.
Nhưng Tịch Thành Nghiễn là người cố chấp, nói cái gì anh cũng không chịu nghe, mặc cho Dư Duyệt nói mỏi miệng, anh đều trưng ra cái mặt lạnh lẽo, ra vẻ, dù thế nào cũng phải về khách sạn cho bằng được. Cuối cùng, Dư Duyệt bất đắc dĩ, đành phải giúp anh làm thủ tục xuất viện, mắt nhắm mắt mở đi theo anh.
Ánh mắt cô luôn nhìn theo Tịch Thành Nghiễn, sợ đột nhiên anh xảy ra chuyện gì đó.
Một ngày trôi qua, Tịch Thành Nghiễn ngoại trừ phiền phức hơn bình thường, lát muốn ăn cái này, xíu lại muốn uống cái kia, thì anh cũng không có gì kỳ lạ, Dư Duyệt thoáng yên tâm, nhưng ngay sau đó, màn đêm buông xuống, trong lòng cô không ngừng thấp thỏm.
Cô, cô thật sự phải ngủ cùng giường với Tịch Thành Nghiễn sao?
Tuy mấy ngày nay, bọn họ cũng ở chung một phòng, nhưng ngủ riêng giường. Dư Duyệt không thể tưởng tượng được cảnh mình ngủ chung với một người đàn ông kỳ lạ sẽ ra sao. Chắc bọn họ sẽ rất ngại.
Dư Duyệt lề mà lề mề đi tắm rửa, thời gian tắm rất lâu, tắm xong, cô lau khô người, rồi chậm rì rì đi ra khỏi phòng tắm.
Cả ngày hôm nay Tịch Thành Nghiễn cũng không có di chứng gì bất thường, nói cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-trong-tay/2952596/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.