Tịch Thành Nghiễn yên lặng ngồi trên ghế sofa nhà Dư Duyệt, vô thức vuốt ve tách trà sứ, nhìn trộm Dư Duyệt, rốt cuộc, anh rút tay ra khỏi gối ôm gấu. 
“Tổng giám đốc, có chuyện gì sao?” Giọng nói Dư Duyệt lãnh đạm, không nghe được nhịp điệu gì, nhưng vừa nghe thấy lại tức giận vô cùng, bình thường, mỗi khi hai người ở chung, cô đều gọi anh là Tịch Thành Nghiễn, thế mà bây giờ lại gọi anh là tổng giám đốc. 
Tịch Thành Nghiễn cảm thấy kỳ lạ, anh họ nhẹ một tiếng, cẩn thận suy nghĩ, nói: “Tôi chỉ muốn cô an toàn thôi mà.” 
Sẵn tiện phá rối buổi xem mắt của cô luôn sao? Lại còn dám ném cái nĩa lên lưng Hứa Thanh Nghuyên, hại cô xấu hổ không ngốc đầu lên được! Huống chi, vừa nãy anh còn giả thành tiếp thị Amway để lừa cô! Rốt cuộc, người này thế nào đây? Đầu óc bất thường, nên mới cô tình gây khó dễ cho cô sao? Cô đâu có động chạm gì tới anh đâu. 
Hơn nữa tính cách lạnh lùng của tên này đi đâu rồi?! Bị chó ăn mất sao? 
“Thật sự.” Ngón tay Tịch Thành Nghiễn điểm vào điện hai cái, nói: “Mấy ngày nay, liên tục có người mất tích, nên tôi mới lo lắng cho tôi. Còn chuyện cái nĩa... Khụ.” Anh dừng một chút, khuôn mặt tuấn tú chợt xấu hổ, “Chỉ là trượt tay thôi.” 
Anh là một người lạnh lùng, Dư Duyệt không ngờ anh lại giải thích nhiều như vậy, cơn giận của cô cũng tan đi không ít, dù sao, tên này cũng là ông chủ của cô mà. 
“Không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-trong-tay/2952584/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.