“Không phải tôi đã nói với cô rồi sao? Cô không nên tùy tiện đi xem mắt như vậy được!” Tịch Thành Nghiễn tức giận, mặt tái xanh, thì ra, mấy ngày nay cô đi mua đồ trang điểm, mặc váy mới là vì muốn đi xem mắt sao? Đầu cô đúng là bị úng nước rồi, xã hội bây giờ rối loạn như vậy, cô còn dám mặc váy cúp ngực này đi hẹn hò với một tên đàn ông xạ lạ nữa sao?!
“Không phải tôi tùy tiện đâu.” Dư Duyệt nghe anh mắng vậy, chỉ rụt cổ lại, ra vẻ đáng thương lầm bầm: “Là cháu trai của bạn bà nội tôi, không phải người xa lạ mà.”
“Haaaaa....! Cô còn dám mạnh miệng!” Tịch Thành Nghiễn tức giận, khói bốc đầy đầu, “Không phải người xa lạ, cô gặp anh ta bao giờ chưa? Biết anh ta là dạng người gì sao?” Dừng một chút, anh đẩy ngã giá sách trên bàn cô, tức giận gầm nhẹ, “Nói không chừng, anh ta là mặt người dạ thú đó, có thể mới gặp mặt lần đầu, mà anh ta đã kéo cô vào rừng rồi!”
“Tổng giám đốc, thật sự không sao đâu mà, tôi đã nói chuyện điện thoại với bà nội của anh ấy rồi.” Dư Duyệt kinh sợ, nghẹn họng nhìn anh, cô không ngờ, trí tưởng tượng của Tịch Thành Nghiễn lại phong phú tới vậy, còn có khu rừng luôn cơ đấy... Những tin tức lá cải như vậy cô cũng đọc nhiều lắm rồi. Nhưng, cô đi xem mắt thôi mà, anh có cần phải kích động đến vậy không...
Cô nhìn ánh mắt lạnh lùng của Tịch Thành Nnghieexn, có vẽ nhưng lại muốn phê bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-trong-tay/2952582/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.