Bữa tối, Tịch Thành Nghiễn ăn sạch đĩa thịt bò mới cảm thấy thoải mãn bỏ chén cơm xuống, tự động chạy đến sofa xem tivi, thậm chí còn cầm theo một lon bia trong tủ lạnh, anh thực sự đã xem mình là chủ nhà rồi.
“Ngày mai lại làm thịt bò cay đi.” Tịch Thành Nghiễn cầm bia cách một cánh cửa phòng bếp nói với Dư Duyệt, dừng một chút, anh lại mặt dày bổ sung, “Phần thịt bò tối nay còn dư, một lát nữa tôi sẽ gói lại mang về.”
Tên này bắt đầu biết đi xin ăn nhờ ở đậu nhà người khác rồi! Ăn còn chưa đủ, còn muốn đóng gói mang về! Dư Duyệt vừa rửa chén vừa bất đắc dĩ suy nghĩ.
Cứ tiếp tục thế này cũng không được, không thể để Tịch Nghiễn lúc nào cũng phải tăng ca theo co, tuy anh từng nói 'không sao', nhưng cô vẫn luôn cảm thấy áy náy.
Dư Duyệt rửa sạch sẽ rồi bỏ vào tủ chén, dùng khăn lau khô nước trên tay, gói thịt bò lại, đặt trước mặt Tịch Thành Nghiễn, “Đây, lát nữa nhớ mang về đấy.”
Tịch Thành Nghiễn gật đầu, kéo túi thịt bò lại gần mình một chút, đây là đồ ăn khuya, tuyệt đối không thể quên được!
Dư Duyệt có tâm sự, đến nỗi xem tivi cũng không yên lòng, ngay cả Tịch Thành Nghiễn nhét điều khiển tivi vào tay cô, cô cũng không biết.
“Có chuyện gì sao?” Nhìn thấy cô muốn nói lại thôi, Tịch Thành Nghiễn chỉnh âm thanh tivi nhỏ lại một chút, thấp giọng hỏi.
“Chuyện này... Tịch Thành Nghiễn.” Dư Duyệt xoa nhẹ mái tóc rối bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-trong-tay/2952559/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.