Tối hôm đó, Tịch Thành Nghiễn ngây ngốc ngồi ở nhà Dư Duyệt tận mấy giờ đồng hồ, mãi đến khi ấm hồng trà đã cạn sạch, anh mới thỏa mãn rời đi.
Sau khi anh đi khỏi, Dư Duyệt thở phào một hơi, cầm quần áo đi tắm. Cho dù cô không còn sợ anh như những ngày đầu gặp gỡ nữa, nhưng để một người đàn ông mới quen vào nhà ngồi, cô cảm thấy không được tự nhiên lắm.
Chỉ là, Dư Duyệt không biết mình có ảo giác hay không, ngày hôm sau, Tịch Thành Nghiễn vẫn như cũ, vác khuôn mặt lạnh lùng tới công ty, nhưng cô cảm thấy anh đã dịu dàng với cô hơn, tuy nhiên, lượng công việc lại gấp đôi ngày hôm qua, còn cả văn kiện trong email, vừa xử lý xong cái này lại tới cái kia, Dư Duyệt vội vã tới nỗi không có thời gian đi toilet.
Cả ngày hôm đó, Dư Duyệt đầu đau sắp hôn mê đến nơi, tới giờ tan làm, cô vẫn chưa làm xong tất cả.
“Vẫn chưa về?” Tịch Thành Nghiễn cầm máy tính từ trong phòng đi ra, nhìn Dư Duyệt ngồi đánh chữ không ngừng.
“Tổng giám đốc.” Dư Duyệt không có thời gian ngẩng đầu lên nói chuyện với anh, ngón tay gõ nhanh hơn, nói: “Một chút nữa, tôi sẽ hoàn thành ngay thôi.”
“Vậy à.” Tịch Thành Nghiễn trầm ngâm chốc lát, bỗng nhiên mở miệng nói: “Tối nay, cả tầng bốn mươi tám này chỉ có mình cô tăng ca thôi.”
... Nên? Dư Duyệt gửi văn kiện đi, rốt cuộc, cũng ngẩng đầu nhìn Tịch Thành Nghiễn, những lời này là có ý gì?
“Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-trong-tay/2952551/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.