Edit: Cookie Oh.
Beta: Thanh Xuân430.
Đang trong tình cảnh kích động như thế, lại làm Dã Thú nào đó đột nhiên tiến tới, nói với cô: "Bây giờ không được gọi anh là Dã Thú, biết không?"
Ai đó cũng có ý đồ khác, nói cho cô biết: "Vị này chính là Hầu Gia từng có tiếng tăm lừng lẫy."
Anh cố ý ngừng lại một chút, "Nhưng sinh ra không gặp thời, sau khi anh ấy hôn mê, anh mới tìm được thân phận của mình, sau đó anh ấy hợp tác với bọn anh chống lại những gia tộc nào giàu có, đi khai phá công trình biển, mà đã làm là mất năm năm. . . . . ."
"Năm năm?" Lưu Diệp đúng là biết những thứ kia, cô kinh ngạc liếc mắt nhìn Dã Thú.
Trong nháy mắt cũng không biết nên nói cái gì cho phải, vì tìm kiếm cô mới làm ra những chuyện kia sao?
Cô cau mày nhìn về phía Dã Thú.
Dã Thú cười kín đáo bao gồm sự nhẫn nhịn.
Lưu Diệp bị mấy chuyện này gây kinh hãi, cô lo lắng xác nhận với Dã Thú: "Tức là anh lấp công trình biển?"
"Cũng không hẳn là vậy, lúc ấy cũng có một phần nguyên nhân là muốn xây thành mới." Dã Thú nói rất chậm, anh nhìn vào mắt cô: "Mặt khác, cũng cảm thấy thật đáng tiếc, khi đó em hôn mê không thể cáo biệt anh ấy. . . . . ."
Lưu Diệp có chút không thích ứng được, phiên bản Dã Thú trung niên này, khiến cô có cảm giác như nhìn thấy trưởng bối.
Chỉ có điều khi nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thua-nu-thieu-that-dang-so/2785142/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.