Tuy đa số phụ nữ đều dễ dàng rung động trước người đàn ông như Phó Hành Chu, nhưng Dư Tình chủ yếu là tò mò về Ôn Dạng. Cô ấy quá hiểu Ôn Dạng, cô chịu bước ra một bước này chứng tỏ Phó Hành Chu có điểm hơn người.
Ôn Dạng vén mái tóc dài hất sang một bên, có chút uể oải nói ra điểm khiến cô rung động.
Đó là vào cái đêm bị mắc mưa trên đường phố Hồng Kông, anh rất ân cần lịch thiệp, âm thầm giúp cô che giấu khoảnh khắc xấu hổ đó, cũng không nói nhiều lời mà đưa cô về khách sạn. Khoảnh khắc đó khiến cô cảm nhận được sự vững vàng của người đàn ông này.
Dư Tình cũng dựa vào ghế sofa, chống cằm nhìn vào mắt cô: “Tớ hiểu rồi.”
Ôn Dạng không phải vì anh đẹp trai giàu có, mà là vì trong giai đoạn này anh đã mang đến cho cô sự chu đáo và ổn định. Cô ấy khẽ chọc nhẹ vào vai Ôn Dạng: “Sao cậu không kể với tớ chuyện này?”
Ôn Dạng cười nói: “Lúc đó tớ chật vật như thế có gì hay ho mà kể.”
Dư Tình trừng mắt nhìn cô: “Nhưng mà nghĩ lại thì anh ấy thật sự quá được, hoàn toàn không mắc tật xấu nhìn trộm phụ nữ của đa số đàn ông. Trước đây tớ nghe nói đám đàn ông lắm tiền thường coi phụ nữ như cái kho mà đốt, cậu có nghe nói chuyện này chưa?”
Ôn Dạng nghĩ ngợi giây lát, hình như có nghe nói, nhưng hình như cũng không có ấn tượng gì lớn. Dư Tình nhìn dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-hai-sau-khi-ket-hon/3714136/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.