Lê Mạn ngồi xuống, vài phút sau Triệu Tố đẩy cửa ra thò đầu vào, Lê Mạn liếc nhìn cô ấy: “Vào đi, tiện thể mang bản thảo đến đây.”
“Vâng ạ.” Triệu Tố rời đi một lúc, một phút sau lại đẩy cửa bước vào, đặt bản thiết kế lên bàn Lê Mạn. Lê Mạn lật giở những bản thiết kế đó, đều là những món đồ nhỏ như trâm cài áo và hoa tai các loại, cả bộ thiết kế chỉ có một món. Triệu Tố thoáng do dự rồi nói: “Gần đây nhu cầu của khách hàng đều giảm, không cần nhiều quá nữa.”
Thực ra là khách hàng có năng lực mua cả bộ trang sức cao cấp đã giảm đi, giới này là vậy, hướng gió xoay chuyển, trước đây người ta đều tranh nhau đưa tiền đến, bỏ tiền ra vừa có thể tạo chút quan hệ lại còn có được trang sức đẹp, ai mà không muốn. Còn bây giờ những khách hàng đó đều trở thành những bộ xương khó gặm, thời gian cũng vô cùng quý giá.
Hẹn gặp mặt để trao đổi nhu cầu thì kéo dài lê thê, không phải bận việc này thì lại bận việc khác, có người còn chê công việc của studio nhiều, làm chậm trễ việc làm đẹp của họ.
Triệu Tố cũng không dám nhiều lời hay nói thẳng quá.
Lê Mạn không nói gì, xem đi xem lại, lật đi lật lại: “Nhớ tôn trọng nhu cầu của khách hàng.”
Triệu Tố gật đầu.
Lê Mạn đặt bản thiết kế xuống, đưa lại cho Triệu Tố: “Gọi quản lý phòng nhân sự vào đây.”
Triệu Tố có hơi không hiểu, nhưng vẫn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-hai-sau-khi-ket-hon/3714124/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.