Tịnh Lâm sao đoán được Thương Tễ sẽ làm như vậy, y một lòng tu đạo, cùng với các huynh đệ không hợp nhau, vì vậy chuyện trăng hoa cũng ít được nghe thấy, càng chưa từng một lần được người khác tự mình thể nghiệm giảng dạy thế nào gọi là 'phóng đãng', bàn tay Thương Tễ nắm chặt lấy tay y, khiến cổ tay ửng hồng một mảng, cũng không phải là đau, chỉ là tâm loạn như ma, lòng rối như tơ vò.
Thương Tễ lôi kéo người, trong lòng biết đồ ngốc này chắc chắn đã bị dọa đến choáng váng đầu óc rồi, còn thực sự nghe lời mình không dám lau nữa chứ. Thương Tễ bị ánh mắt y nhìn đến nhũn cả tim, ngữ khí cũng thả lỏng hơn, nói: "Không phân biệt được phương hướng chỉ là dọa đệ thôi, ta nào có lý nào lại bắt nạt đệ như vậy chứ."
Tịnh Lâm khẽ nhếch môi, muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị nước bọt trong miệng làm cho sặc, ngược lại hoảng loạn không ngừng mà nuốt nước bọt xuống.
Thương Tễ thấy thế, chút điểm lương tâm cuối cùng kia cũng tan thành mây khói, toại nguyện nói: "Tốt, vậy liền coi như là tương cứu trong lúc hoạn nạn, đệ đã bị ta đánh dấu rồi nhé."
"Cái này sao có thể được!" Tịnh Lâm khiếp sợ.
"Vậy đệ đem nó trả lại cho ta đi." Thương Tễ nắm lấy tay Tịnh Lâm kéo về phía mình, ranh mãnh nói. "Đệ vừa mới nuốt cái gì? Trả lại cho ta, tiền liền không nói vậy nữa."
Một tay khác của Tịnh Lâm nhanh chóng che lại miệng mũi, chỉ lo hắn lại hôn tới lần nữa. Ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933533/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.