Thù Nhiễm đã như miếng thịt nằm trên đĩa, tùy ý xâu xé. Thương Tễ túm lấy cái gáy của hắn, lực đạo của cánh tay kia bùng nổ đến đáng sợ, khiến cho mặt mày Thù Nhiễm be bét máu, chỉ có thể miễng cưỡng mở một con mắt. Hắn nhìn thấy Thương Tễ, cả người run lên, khàn giọng nói: "Đế quân, Đế quân!"
Con ngươi Thương Tễ tối tăm, hơi nghiêng đầu, ý chỉ phía sau hắn nói: "Cút ra sau ba trượng."
Thù Nhiễm giật cả mình, mới hậu tri hậu giác phát hiện Thương Tễ không phải là đang nói chuyện với hắn, mà là nói với đệ tử Cửu Thiên môn vừa chạy đến. Các đệ tử không biết Thương Tễ là ai, chỉ thấy hắn mới dùng một đòn đã bắt được Thù Nhiễm, liền coi hắn như là cao nhân trong môn phái, nghe thấy tiếng thét của hắn, trong lúc nhất thời đều không dám của động.
Tịnh Lâm toàn thân bất động, hồn nhiên không biết đến tiếng động rung trời trước người. Y đã phong bế ngũ giác, Linh Hải như phong vân quấy động, tràn thẳng vào 'Môn' giao du trong lồng ngực, cơn đau nhói bộc phát chạy khắp toàn thân, bổn tướng tại linh khí như sóng triều rét lạnh trong trẻo như nước, dần chìm sâu vào bên trong Linh Hải, xoay chuyển tiêu tan, ngay sau đó linh khí lượn lờ, lưỡi dao gió phút chốc từng tấc từng tấc hiện ra sáng như tuyết, chậm rãi sinh ra lần thứ hai, mài dũa giống như đang rèn luyện lại.
Trăn Cảnh gần ngay trước mắt, Tịnh Lâm đưa tay ra là có thể chạm tới. Bực này ngàn cân treo sợi tóc, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933529/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.