Tại sao chỉ đem nữ hài đưa vào?
Bởi vì các nàng không chỉ có thể duy trì sinh kế của người dân trong thành, còn có thể giúp dân trong thành này làm giàu. Các nàng ấy hoặc tươi non hoặc trưởng thành đều không quan trọng, bởi vì chỉ cần bước qua cửa thành, các nàng liền trở thành một loại người, trở nên vĩnh viễn không bao giờ thấy ánh sáng, một loại người sống không bằng chết.
Từng đoàn xe ngựa từ khắp các nơi trong trung độ hội tụ về, sau lại từ nơi này mà phân tán đi ra ngoài. Chen chúc trong buồng xe kín mít đều là mười mấy sinh mệnh vô tội, bị đưa vào bất luận là nữ nhân không phân biệt tuổi tác, bị đưa ra ngoài là hài tử không phân biệt gái trai, bọn họ bị biến thành một loại động vật khác, không còn là người, là mà gia súc cung cấp cho người buôn bán. Trên cổ bọn họ bị tròng vào dây thừng, bẩn thỉu, quần áo rách rưới, bị đưa đi nơi nào cũng không biết, bởi vì đâu đâu cũng là màn đêm vô tận.
Trong Trung độ kẻ môi giới lên tới hàng nghìn hàng vạn, nếu như họa một tuyến đường ngoằn ngoèo khúc khuỷu từ bắc xuống nam, có thể vẽ nên một con đường dài bằng máu và nước mắt. Trên con đường này vừa có nữ nhi bị đông chết của Đông Lâm, còn có Cố Thâm người còn chưa thể tìm thấy đường về nhà mình.
Đây là một nơi được xây dựng một cách tỉ mỉ để ngăn cách, khéo léo ẩn giấu trong thâm sơn, tránh né quan phủ. Từ nơi này có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933481/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.