Bóng đêm trong núi như nước sơn đêm, không nhìn thấy chim muông, cũng không nghe thấy âm thanh. Triệt để tĩnh lặng, Khoai Lang nắm quần áo Cố Thâm, cùng với nhóm tiểu dã quỷ câm như hến. Sơn thần không biết nghỉ ngơi ở nơi nào, bầu không khí quỷ dị, con đường phía trước ngày càng khó lường.
Thương Tễ đạp chân lên lá mục, nói: "Bên trong núi này, không gặp được yêu vật, ngay cả sâu trùng cũng không thấy."
Cố Thâm nhặt lá cây lên ngửi kỹ, rồi vò nát trong tay. Hắn mặc dù không vượt quá khả năng của phàm thai có thể phi thiên độn địa, nhưng có nhãn lực nhìn rõ từ chân tơ kẽ tóc. Cố Thâm nhìn quanh bốn phía cây cối che trời, nói: "Ngọn núi này cây cối mọc thành cụm, hình dáng của dây đằng cũng khác xa so với nời khác càng thêm rắc rối phức tạp. Chẳng lẽ sơn thần còn làm cho cây mục sinh trưởng được?"
"Không thể." Tịnh Lâm nói: "Thức tỉnh vạn vật, hóa hủ giục tân thì phải là Đông Quân. Nếu như vị sơn thần cũng có thể làm được như thế, thì bên trong Cửu Thiên cảnh cũng nên có một vị trí của hắn."
Chư thần tụ họp ở Cửu Thiên cảnh, đều các hiển thần thông nắm giữ đại năng. Ví như Túy Sơn tăng, hàng ma trượng là độ kim chấn tà, không phải dựa vào thiên tư của hắn khiến người kính trọng ao ước, mà do hắn vốn là như thế. Phàm là có tu vi, tất sinh Linh Hải, Linh Hải mênh mông, vây lấy bổn tướng. Tướng từ tâm sinh, thúc đẩy bởi linh hồn, vì vậy con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933480/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.