Edit: Winterwind0207
Lâm Hành cơ hồ trong nháy mắt hiểu được ám chỉ của Nam Úc Thành, đồng thời cậu cũng cảm thấy vô cùng xoắn xuýt.
Lẽ nào chú đúng là hung thủ? Nếu như chú là hung thủ, vậy vu y rốt cuộc là ai? Là ông chú nội sao?! Bọn họ phải chăng là đồng mưu!
Giả thiết ông chú nội và chú Tào đúng là đồng mưu, vậy tại sao ông lại muốn hại chết con mình? Mục đích của ông là cái gì?
Liên tiếp vấn đề khiến Lâm Hành đầu óc đau đến choáng váng, cậu lại nghĩ đến lúc trước Nam Úc Thành căn dặn. Vừa nghĩ tới chú Tào có thể sẽ ra tay với cha của mình, Lâm Hành cũng không nói được trong lòng mình đến tột cùng là cảm giác gì.
Cậu suy tính một hồi, quyết định hay là ngủ trước, chờ lúc buổi tối tỉnh dậy hẵng nói.
Cầu vừa nằm trên giường, khoảng thời gian này suy nghĩ quá nhiều, cũng không nghỉ ngơi quá tốt, đầu vừa dính vào gối, rất nhanh liền ngủ.
Lâm Hành ngủ một giấc đến khi trời đất đen kịt, đợi đến khi Nam Úc Thành lay cậu tình lại, đã là một giờ sáng.
Lúc tỉnh lại trong phòng là đen sì một mảnh, ban đêm ở nông thôn rất đen, nếu như không phải ngoài cửa sổ còn có chút ánh sáng chiếu vào, cơ hồ cái gì cũng không nhìn thấy.
Nam Úc Thành ngồi ở bên cạnh Lâm Hành, sau khi anh gọi Lâm Hạnh dậy, liền dùng tốc độ cực nhanh nhẹ giọng nói: "Bây giờ cậu không cần nói chuyện, bình tĩnh nghe tôi nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thanh-gio-noi/1913340/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.