Edit: Winterwind0207
Lâm Hành dự định rất đơn giản, chính là lưu lại bắt được hung thủ, giải quyết vấn đề xong sẽ rời đi.
Nhưng mà Lâm Trạch Thừa hiển nhiên một phút cũng không muốn ở đây thêm. Nghe đến Tào Tư Vân cùng Lâm Hành nói như vậy, nguyên bản ông đã bước chân ra cửa liền thu lại, nhìn mọi người một cái lạnh lùng nói: "Tôi đã nói rồi, tra án là chuyện của các người. Tôi muốn mang con trai của tôi rời đi nơi này, lực lượng cảnh sát nếu như cần Tiểu Hành phối hợp, có thể tới tìm chúng tôi, luôn sẵn sàng tiếp đón."
"Cha!" Thấy Lâm Trạch Thừa khư khư cố chấp, quyết định chủ ý muốn rời khỏi, Lâm Hành có chút lo lắng. Mới vừa hô một tiếng, liền nghe ông chú nội nói: "Cháu đứng lại đó cho chú!"
Lúc trước Lâm Trạch Thừa nói mấy lời khiến ông chú nội tức giận quá chừng, dù sao ông cũng đã lớn tuổi, thân thể cũng không tiện, vào lúc này cơ hồ bị tức giận đến không đứng thẳng được, Lâm Trạch Nghi và Lý Tuệ Tuệ đỡ lấy Lâm lão gia, lại thấy lão gia tử run lập cập thở hổn hển mấy lần, mới tiếp tục nói: "Chuyện năm đó đúng là chú không đúng, chú không nên đứng ra chia rẽ hai người các cháu, nhưng lẽ nào chú không vì muốn tốt cho cháu sao? Cháu và người phụ nữ không rõ lai lịch kia ở cùng nhau có cái gì tốt? Chú ngược lại thật ra không nghĩ tới, những năm này cháu vẫn luôn hận chúng ta đến mức độ này!" Lâm lão gia nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thanh-gio-noi/1913339/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.