Diệp Gia Thụ ngủ không sâu, một tiếng động nhỏ cũng có thể làm anh thức giấc, huống chi tối nay anh không ngủ yên lòng. Trong nửa tỉnh nửa mơ loáng thoáng nghe thấy tiếng còi ô tô, anh giật mình tỉnh giấc, lập tức ngồi dậy.
Căn nhà yên lặng như tờ, anh mặc quần áo vào, cầm điện thoại và đèn pin, nhón chân ra ngoài.
Ra khỏi sân thì quẹo trái, trên con đường rẽ vào thị trấn, một chiếc xe ô tô đang bật đèn pha.
Diệp Gia Thụ nheo mắt nhìn, một lát sau đi về phía chiếc xe đó.
Đèn pha tắt, cửa xe mở ra, một người bước xuống xe. Ánh trăng rọi nền tuyết sáng như ban ngày, người đó chống ba toong, lưng hơi gù.
Khi cách ông ta khoảng hai mét, Diệp Gia Thụ dừng lại, nét mặt vô cùng bình tĩnh: “Lâu rồi không gặp, giám đốc Đường.”
Đường Kiển Khiêm không tiếp lời, chỉ nhìn anh bằng khuôn mặt trầm lặng như nước.
Diệp Gia Thụ nói: “Giờ đã muộn rồi, đừng làm phiền Tống Uyển nghỉ ngơi, chuyện giữa chúng ta, chúng ta giải quyết riêng.”
Anh đã biết ngày này sẽ tới nên không hề bất ngờ, từ lúc ban ngày nghi ngờ có người theo dõi, anh biết nơi này không còn an toàn nữa, nhưng không ngờ Đường Kiển Khiêm lại nhanh đến vậy, đến đây ngay trong đêm.
Nửa đêm nổi gió, thổi phần phật góc áo Diệp Gia Thụ, “Tôi nghe nói giám đốc Đường có một quy định.”
Đường Kiển Khiêm nhướn mày, “Cậu cũng gan dạ đấy chứ.”
“Giám đốc Đường, ông dám đánh cuộc không? Nếu tôi đánh bại được A Tuyền, vậy ông phải trả tự do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thanh-co-mua/1193631/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.