25.
Vì thế vào năm lớp 12, tôi đưa ra quyết định trọng đại đầu tiên trong đời - chuyển sang học khối xã hội.
Ý nghĩ này nảy sinh vào ngày có kết quả của kỳ thi cuối kỳ hai.
Tưởng Cần Cần và tôi mỗi người cầm một que kem trên tay, lang thang trên những con đường của khu phố cổ.
“Lần này cậu thi có tốt không?” cô ấy hỏi tôi.
Ta nói: "Vẫn như vậy." Suy nghĩ một chút, tôi bổ sung nói: "So với những lần thi trước kia thì tốt hơn, Tô Mục dạy thêm cho tớ."
Cô ấy gật đầu, tôi không định hỏi cô ấy, điểm thi của Cần Cần luôn rất tốt, chỉ đứng sau Trần Tuyển trong bốn người chúng tôi.
Gió mát phả vào mặt, tôi dang rộng tay cảm nhận gió luồn qua người, mà không nhận ra người bên cạnh đi mỗi lúc một chậm hơn.
"Sương Tử!"
Tôi quay đầu lại.
"Tớ cũng sẽ chuyển trường."
Tôi sững sờ một lúc: "Bởi vì Điền Chấn Phàm?"
Cô ấy gật đầu, rồi lại lắc đầu: "Cũng là vì chính bản thân tớ."
Thật ra, chất lượng giáo viên và tỷ lệ đỗ đại học của trường cấp ba trực thuộc luôn cao nhất. Người bình thường muốn vào học cũng không vào được.
Chúng tôi chia tay nhau ở đầu ngõ nhà tôi, Cần Cần nói nếu tôi nhớ cô ấy thì nhắn tin, cô ấy sẽ trốn học ra ngoài gặp tôi.
Tôi nói đùa: “Em không phải là cái bóng đèn cho hai anh chị đâu!” Tôi cố hết sức kìm nén sự chua sót nơi chóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-yeu-thuong/2736681/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.