Sau mấy tháng luyện tậpròng rã, ngày 1-10 đến như mở màn cho một sự kiện gì đó rất long trọng.
Phương Hồi ở nhà bà nội,buổi sáng vừa tính dậy, trước sự hô hào của bà tổ trưởng dân phố, liền treongay cờ tổ quốc trước cửa. Bà nội đã thông báo chuyện cô đi biểu diễn ở quảngtrường Thiên An Môn từ lâu, chỉ một lúc đứng trước cửa đã có không ít hàng xómlên tiếng chào, ông Lí trong sân cười hềnh hệch nói: “Tối nay Phương Hồi nhà tađược lãnh đạo đất nước tiếp kiến đấy!”. Mọi người đều tặc lưỡi khen ngợi, hỏicô múa ở dưới thành lầu Thiên An Môn hay múa ở trên cầu Kim Thủy, còn hỏi cóphải tặng hoa cho các nhà lãnh đạo hay không, khiến Phương Hồi không biết phảitrả lời thế nào. Cô cười đau khổ nghĩ, tiếng nói của quần chúng kinh khủngthật, nếu truyền tin sang hai con ngõ nữa, chắc sẽ biến thành tối nay cô hátmột bài ca ngợi tổ quốc, non sông gấm vóc.
Buổi trưa đứng trong sânđã có thể nghe thấy những tiếng ầm ầm, cũng có thể nhìn thấy máy bay bay trênbầu trời, nghe nói là đang kiểm duyệt, còn có máy bay trực thăng bay tuần. ChúVương nhà đối diện cầm một cây sào buộc vải đỏ, khua được mấy con chim bồ câulạ, chắc là được thả ở quảng trường, một cậu bé trong sân còn nhặt được quảbóng bay, cũng nói là được thả ở Thiên An Môn và bay đến đây. Phương Hồi nhớlại năm xưa khi tổ chức Á vận hội, cô cũng đã từng hào hứng như thế này, còngiữ mấy xổ số in hình chú gấu trúc làm bookmark, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-voi-va/2194256/quyen-5-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.